M Ẹ G I Ữ A N G À N H O A
Francis assisi Lê Đình Bảng.
Con về đây, giữa tháng hoa
Quỳ dâng lên Mẹ trước toà lung linh
Muôn hồng, nghìn tía tươi xinh
Là thơ,là nhạc, là kinh nguyện cầu
Mừng, vui và cả thương đau
Từ trong đáy thẳm,vực sâu phận người
Mẹ về một cõi tinh khôi
Trăng sao chầu ngự, ngời ngời tuyết băng
Còn con, đò dọc, đò ngang
Chảy đi, mấy khúc sông Hằng lênh đênh ?
Nửa đời, nửa đoạn, chông chênh
Những non non ngất, những ghềnh ghềnh trơ
Một trông, chín đợi, mười chờ
Những khuya khoắt, với sớm trưa,tội tình
Chỉ vì con yếu lòng tin
Cái tâm còn động giữa nghìn phong ba
Tota pulchra est Maria
Là hòm bia thánh, ngọc ngà, châu sa
“Một năm, hai tháng Đức Bà
Một là hoa phượng, hai là Mân Côi .”
Xin dâng lên Mẹ Chúa Trời
Đây,lời kinh của một thời trẻ thơ
Con thường cầu mát, cầu mưa
Bằng câu quan họ vào mùa Dâng Hoa
Hình như, vừa mới hôm qua
Mẹ cho mẫu ảnh làm quà con đeo
Trăm muôn khổ ải, ngặt nghèo
Những tha hương mãi và gieo neo hoài
Nhiều phen, nặng gánh hai vai
Đỡ đần, con biết tìm ai, cậy nhờ ?
Bây giờ, ngày ấy, xa xưa
Cầm bằng như nước lưng bờ tràng giang
Hoa nào, hoa chẳng đa mang
Sớm mai còn thắm, chiều tan tác rồi
Con thầm gọi Mẹ, Mẹ ôi
Giữ gìn con, kẻo hương rơi, nhuỵ tàn
Một mai, ra khỏi dương gian
Nương theo cánh gió phượng hoàng bay lên
Thật gần bên Mẹ, kề bên
Giữa ngàn hoa vẫn tươi nguyên ban đầu.