DÙNG SỨC MẠNH ĐỂ CHIẾM NƯỚC TRỜI.

Is 41, 13-20; Mt 11, 11-15

Ta thấy giữa một xã hội thực dụng, con người thích những gì mắt thấy tai nghe. Chân lý dễ bị uốn cong bởi lợi ích vật chất và quyền lực thế gian. Cách hành xử “cá lớn nuốt cá bé” dường như là chọn lựa của nhiều nước trên thế giới. Thang giá trị của một người hay một quốc gia đều dựa trên quyền lực, tài chính và quân sự. Sống trong môi trường đó, người Kitô hữu phải chiến đấu với “thù trong giặc ngoài”.

Người Kitô hữu phải lội ngược dòng chống lại những ham muốn tiền bạc, danh vọng và lạc thú; phải thoát khỏi những trào lưu hưởng thụ. Mục tiêu của người môn đệ Chúa là Nước Trời như thánh Phaolô đã xác quyết: “Quê hương chúng ta ở trên trời” (Pl 3, 20). Thiết nghĩ chỉ có sức mạnh đức tin và niềm phó thác mới giúp ta đạt đến quê hương đích thực này.

Để có được Nước Trời, con người ta phải mạnh mẽ, can đảm. Sức mạnh ở đây không hệ tại ở cơ bắp, tiền bạc hay quyền lực mà chính là sức mạnh của đức tin và lòng tín thác vào Chúa.

Chúa Giêsu thật có lý khi nói rằng: “Nước Trời phải đương đầu bằng sức mạnh, ai mạnh sức thì chiếm được” (Mt 10, 22). Vì con đường dẫn đến sự sống là con đường hẹp.

Muốn chiến thắng, muốn có đủ khả năng đương đầu, ta phải có cái gì khác ngoài những đức tính bình thường? Nghĩa là phải có một ơn đặc biệt để nâng đỡ linh hồn giúp nó trở nên bất khả chiến bại. Nếu không có ơn sức mạnh thì không thể chống chọi lâu dài với các cơn cám dỗ của xác thịt, làm sao có thể vững tâm đi theo Chúa Kitô trong khi vai phải vác Thập Giá?

Chúa biết quá rõ điều đó, nên khi Chúa lập bí tích, Ngài đã lập thêm bí tích thêm sức, với mục đích ban ơn thánh thần, là căn nguyên của ơn sức mạnh, để biến chúng ta nên một Ki-tô hữu trọn lành, có đủ lòng can đảm và nghị lực để chống lại các cuộc tấn công của hoả ngục. Chu toàn bổn phận rất khó khăn mà không sờn lòng.

Ơn sức mạnh là ơn mà lòng linh hồn dựa vào quyền năng của Thiên Chúa. Nếu không dựa vào Thiên Chúa thì linh hồn chỉ còn cách là dựa vào chính mình. Và ta thấy Chúa nói: Vô phúc cho kẻ nào cậy dựa vào và đặt niềm tin vào các tạo vật (x. Gr 17, 5). Dựa vào chính mình là dựa vào một cây sậy đã gãy, nó sẽ đâm vào lưng kẻ nương tựa nó (x. Is 36, 6). Cuối cùng rồi nó sẽ ra sao? Điều gì đã xảy ra với Thánh Phê-rô khi ông ta cậy dựa vào sức mình?

Ơn sức mạnh lại rất cần thiết cho những người có tước vị và được giao quyền hành, những người này phải dùng những quyền mà Thiên Chúa giao để làm điều lành, tránh điều dữ. Giống như là bổn phận Cha mẹ với con cái, chủ nhân với đầy tớ, bề trên đối với bề dưới, Linh mục đối với các linh hồn mà họ phải coi sóc. Nếu các Ngài thiếu ơn sức mạnh, họ sẽ lạm dụng những người họ có bổn phận canh giữ, bảo ban / ma quỷ sẽ không ngủ gật. Chúng sẽ lợi dụng sự yếu hèn, vô kỷ luật để gieo cỏ lùng. Vì thế, sự dữ sẽ phát triển, nhiều linh hồn sẽ hư mất, lỗi và hình phạt sẽ rơi xuống những kẻ mà họ có bổn phận coi sóc, bởi vì họ đã không làm gì cả. Nên đời đời họ sẽ gánh chịu những hệ quả đáng sợ ấy.

Thánh Phaolô đã biết ơn sức mạnh là cần thiết cho việc cứu rỗi. Vì thế, sau khi ông khuyên bảo các tín hữu sự kiên nhẫn, đức hiền lành và lòng khiết tịnh, sau khi vạch rõ cho mỗi người biết những bổn phận phải làm, cho các người làm chồng, làm vợ, cho các bậc cha-mẹ và con cái, cho các chủ nhân và đầy tớ. Ông đã đưa ra cho họ các phương tiện để hoàn tất công việc mà ông muốn họ làm vì vinh danh Thiên Chúa: “Anh em hãy thấm nhuần thần khí” (Ep 5,18) Anh em hãy tìm sức mạnh và uy lực toàn năng trong Thiên Chúa, để có thể đứng vững trước mọi mưu chước ma quỷ.

Vào Nước Trời phải dùng sức mạnh mới chiếm lấy được và kẻ nào mạnh mẽ can đảm mới chiếm được. Trước Chúa Kitô chưa ai có được ơn cứu rỗi cho đến khi Chúa Kitô chết trên Thánh Giá Ngài mới kéo tất cả mọi sự lên cùng Ngài. Ai muốn nhận được ơn cứu rỗi đó phải qua cửa hẹp, phải vác thập giá mình mà theo Chúa mới vào được Nước Trời, vì ngày nào có sự khốn khó của ngày ấy.

Theo Chúa để vào Nước Trời, chúng ta phải chiến đấu với chính bản thân mình, phải từ bỏ những đam mê, những thói quen không tốt, những việc làm không chính đáng, phải hy sinh cho người thân quen thuộc trong gia đình, cho tha nhân và làm tất cả những gì khi có thể để giúp đỡ người khác mới thực sự là dấn thân thi hành giới răn “Mến Chúa Yêu Người”.

Muốn thành công trong cuộc sống, ta phải nỗ lực, khổ công tập luyện, hy sinh, thức khuya dậy sớm, lao tâm tốn sức, mới đạt được điều mình mong muốn. Nước trời cũng vậy, muốn vào Nước trời ta phải có “sức mạnh”. Sức mạnh ở đây không phải là súng ống hay cơ bắp, nhưng là sức mạnh đức tin, tin tưởng vào Chúa. Nhờ có ơn ta dám can đảm làm chứng cho Sự Thật, Tình Yêu và Công lý, dám lội ngược dòng vì Tin mừng. 

Nước Trời mà Chúa Giêsu rao giảng và thiết lập là một vương quốc trổi vượt hẳn, siêu vượt hơn các tổ chức và nhà nước của con người. Để vào nước Chúa không phải dùng sức mạnh trần thế nhưng phải dùng sức mạnh tình yêu.

Sách Giáo lý Công giáo cũng khuyên dạy: “Chúa Giêsu kêu gọi mọi người vào Nước Trời qua những bài dụ ngôn của Ngài, nét đặc trưng của việc giảng dạy của Ngài. Qua các dụ ngôn này, Ngài mời người ta tới dự tiệc của Nước Trời, nhưng Ngài cũng đòi hỏi người ta một sự chọn lựa triệt để: để được nước Trời, người ta phải cho tất cả, và lời nói không đủ, còn cần phải có những hành vi” (GLCG # 546).

Nước Trời đòi buộc phải hy sinh, một khi đã khám phá ra, phải bán tất cả những gì mình có. Đây là một chọn lựa dứt khoát, quyết liệt, không dễ dàng. Sự từ bỏ theo Chúa Giêsu, chính là thái độ dấn thân vì Nước Trời. Tìm thấy Nước Trời, thấy được giá trị cao quí của Nước Trời, cho nên mới can đảm hy sinh từ bỏ tất cả để có được. Người nông dân bán tất cả để mua cho được mảnh ruộng có kho báu; vị thương gia bán tất cả tài sản để mua cho bằng được viên ngọc quí, là hình ảnh nói lên việc phải dứt khoát chọn lựa Nước Trời.

Nước trời phải dùng sức mạnh mà chiếm lấy, sức mạnh này là sức mạnh tinh thần , sức mạnh ý chí của chúng ta trong cuộc sống đầy cám dỗ. Cuộc sống đưa đẩy ta làm cho con người chúng ta luôn chùn bước. Thất bại trên con đường tiếp cận Nước Trời  là điều không thể tránh khỏi, nhưng sau lần thất bại đó ta trở nên là người như thế nào ngại phấn đấu, phó mặc cho cuộc đời càng xa lìa Nước Trời, hay một người lúc nào cũng hung hăng, quyết liệt chiến đấu, chủ yếu sống đời sống theo ý mình muốn để rồi bỏ qua đời sống đạo đức, trở nên bất mãn với mọi thứ kể cả chính bản thân mình.

Lạy Chúa, xin cho con biết sử dụng sức mạnh một cách như Chúa muốn, xin cho chúng con luôn trung tín nghe và làm theo lề luật Chúa.

Huệ Minh.