CHÚA NHẬT LỄ CHÚA HIỂN DUNG – NĂM A

Mt 17,1-9.           

Chúa nhật hôm nay, ngoài Phụng vụ Lời Chúa tuần 18 thường niên, Giáo hội còn mời chúng ta chiêm ngắm mầu nhiệm Chúa Hiển Dung.

Cả ba Tin Mừng nhất lãm đều tường thuật biến cố Chúa Hiển Dung.Mt 17,1-8; Mc 9,2-10 và Lc 9,28-36 gần như có chung một sơ đồ: Chúa hiển dung sau khi Phêrô tuyên xưng:  Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa (Lc 9,20) và sau khi Chúa loan báo cuộc Thương Khó lần thứ nhất. (Lc 9,22).

Mầu nhiệm Chúa Hiển Dung này chúng ta đã kính nhớ vào chúa nhật thứ hai mùa chay.

 Matthêu thuật lại việc Chúa Giêsu tỏ vinh quang đích thực của Người cho 3 môn đệ thân tín là Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an, ở một chỗ riêng biệt trên núi cao.

 Việc Chúa tỏ vinh quang này được gọi là “biến hình”, ngày nay người ta gọi là Chúa hiển dung, nghe thanh lịch, nhẹ nhàng hơn. Cả ba Tin Mừng đều tường thuật là trên núi, nhưng không trình thuật nào xác định núi đó tên gì. Sự xác nhận núi Tabor là nơi chúa Giêsu biến hình là do Origen ở thế kỷ thứ 3. Và cũng được thánh Cyril thành Jerusalem và thánh Jêrôme nói đến trong thế kỷ thứ 4.

      Chúa Giêsu lên núi, đem theo các ông Phêrô, Gioan và Giacôbê (Mt 17,1) để các ông được thấy vinh quang của Chúa. Đây cũng là ba môn đệ mà Chúa Giê-su chọn đi theo Chúa, khi Người cho con gái ông trưởng hội đường sống lại ( Mc 5,37). Cũng chính ba môn đệ này sẽ được Chúa Giê-su đem theo riêng với Người vào vườn Ô-liu, khi Người cầu nguyện trước lúc bị bắt.(Mc 14,33). Cả ba vị là  tông đồ thân tín của Chúa, là cột trụ của Giáo Hội tương lai (Gl 2,9).

     Chắc hẳn, cũng như đại đa số dân chúng thời đó, các tông đồ cũng mong đợi một đấng Messia đến giải phóng dân, cụ thể là thoát ách thống trị của Rôma, lập nội các. Chả thế mà đã có lúc các ông tranh giành ngồi bên phải, bên trái trong Nước Chúa. Rồi các ông lại thấy các bậc thông thái, đạo đức trong dân như tư tế, luật sĩ, biệt phái, không những không ủng hộ mà còn xét nét, chống đối, đả phá Thầy mình. Nên, dẫu theo Thầy đã lâu, chứng kiến những phép lạ, những lần thầy chữa bệnh hay cho người chết sống lại… nhưng chẳng thấy Thầy đề cập gì đến giải phóng, có khi còn nhấn mạnh: Con Người phải chịu khinh bỉ, nhục mạ và bị giết. Các ông bán tín, bán nghi, đã có lúc thắc mắc, chúng con bỏ mọi sự mà theo thầy, chúng con được gì?

     Thì đây chính là lúc Thiên Chúa đánh tan mối nghi ngờ và củng cố niềm tin cho các ông, cho các ông nếm trước vinh quang phục sinh của Người. Cho các ông thấy rằng cuộc Tử Nạn là con đường Người phải đi qua để đạt đến vinh quang.

       Việc Chúa Hiển Dung ban cho các môn đệ niềm hy vọng vào vinh quang Phục Sinh. Niềm hy vọng này sẽ giúp các môn đệ can đảm chấp nhận cuộc khổ nạn thương đau và cái chết tủi nhục của Thầy chí thánh.

        Và rồi có ông Môsê, đại diện Lề Luật và ông Êlia, đại diện các ngôn sứ, xuất hiện và đàm đạo với Chúa. Hai nhân vật VIP này là phát ngôn của Cựu ước, giới thiệu Đức Kitô của Tin Mừng cho 3 tông đồ thân tín.Và kìa các ông thấy ông Môsê và ông Êlia hiện ra đàm đạo với người”.(Mt17,3).Luca còn nói thêm: “.. và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giê-ru-sa-lem” (Lc 9,31). Từ xuất hành”nói đến cuộc Tử Nạn của Chúa, nhưng cũng gợi lên việc Môsê dẫn  dân Israel ra khỏi đất Ai cập để đi về Đất Hứa. Chúa Giê-su là Môsê mới, sẽ giải phóng nhân loại khỏi ách nô lệ tội lỗi và hướng  Israel mới về vương quốc Thiên Chúa, qua cuộc Tử Nạn và Phục Sinh của Người.

     Ngoài Lề Luật nơi ông Môsê và lời tiên tri nơi ngôn sứ Êlia, các môn đệ còn nghe Lời Thiên Chúa Cha nói cho biết “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe lời Người” (Mt 17,5).  

      Qua việc Chúa Hiển Dung, Phụng vụ Lời Chúa hôm nay khuyên chúng ta sống khiêm nhường và biến đổi chính mình. Biến đổi, canh tân chính là mục đích của đời sống Kitô giáo.

      Chúa hiển dung vinh quang để chúng ta cũng biết biến đổi.Theo thánh Phao-lô, Chúa có quyền năng khắc phục muôn loài, và sẽ dùng quyền năng ấy mà biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người”(Pl 3,21).

 Vẫn theo Thánh Phaolô:

     “Anh em phải cởi bỏ con người cũ với nếp sống xưa, là con người phải hư nát vì bị những ham muốn lừa dối, anh em phải để Thần Khí đổi mới tâm trí anh em, và phải mặc lấy con người mới, là con người đã được sáng tạo theo hình ảnh Thiên Chúa để thật sự sống công chính và thánh thiện” (Ep 4,22-24). 

      Nếu muốn được hạnh phúc, vinh quang, ta luôn phải biến đổi . Đây là điều kiện để được chung phần vinh quang với Đức Giêsu.

      Biến cố Chúa Hiển Dung loan báo trước Mầu Nhiệm Vượt Qua và vinh quang Phục Sinh, mời gọi chúng ta chiêm ngắm Mầu Nhiệm Ánh Sáng của Thiên Chúa trong lịch sử cứu rỗi, đồng thời biết biến đổi đời sống mình. Chúng ta đọc trong Năm Sự Sáng, thứ ba thì ngắm: Đức Chúa Giê-su biến hình trên núi, ta hãy xin cho được lắng nghe và thực hành lời Chúa.    

     Suốt trong lịch sử Giáo Hội, ta thấy có biết bao vị thánh đã biến đổi đời mình: một  Phêrô, một Phao lô, một Madalena, một Augustinô…Một Phaolô Hạnh, quê Tân Triều, Biên Hòa đã từng nắm đầu cả băng cướp, nhưng đã tử đạo ngày 28 tháng năm, 1859, là một trong số 117 vị tử đạo tại Việt Nam. Gần đây ở Việt Nam có một đại ca, đã từng chơi ma túy, đã từng vào tù ra khám, nhưng cuối cùng đã quyết biến đổi, đã bỏ lại tất cả để đi cai nghiện, vào dòng Thiên An, Huế, làm tu sĩ, làm linh mục và còn mở trung tâm giúp các thanh thiếu niên cai nghiện, sát bên thánh địa La Vang, Huế. Tên ngài là linh mục Trần An. Ngài đổi lại là Tràn Ân. Bốn chữ T xăm trên tay: Tiền,Tình,Tù,Tội được đổi lại là Tình Thương Tràn Trề. Đây chính là những mẫu gương điển hình về những cuộc biến hình trong Giáo Hội  xưa và  nay.

      Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết hy sinh, chấp nhận đau khổ, canh tân tâm hồn, luôn vững tin vào khổ đau Thập Giá, để tìm đến vinh quang Phục Sinh, theo con đường chính Chúa đã đi qua.

Nguyễn Đức Lân