Ngày 10 Tháng Mười
Lm Erasto Fernandez, sss.
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ
“Hãy dâng sự thành công về đường thiêng liêng cho Thiên Chúa cũng như những cảm giác về ân sủng đã nhận được. Con buộc phải gieo, trồng và tưới… Thiên Chúa đang đòi hỏi con dâng sự cẩn trọng của mình; thành công tùy thuộc nơi Ngài.” [Gửi cho bà Nataly Jordan, tháng 8/1867]
Khi người ta sống đời sống thiêng liêng, khát vọng muốn kiểm tra và xem thử mình đã đến gần Thiên Chúa như thế nào thường nảy ra sau nhiều lần. Điều này quả thực đúng khi người ta tiếp cận đời sống thiêng liêng dưới khía cạnh thủ đắc những nhân đức. Những nhân đức này được liệt kê và đòi hỏi phải được tiến hành từng bước qua sự nỗ lực và việc kiên trì thực hành về đường thiêng liêng. Đây đã từng là cách tiếp cận trong nhiều thế kỷ nếu người ta làm theo phương pháp do chính các môn đệ của thánh Inhaxio Loyola phổ biến. Về mặt phương pháp, không nghi ngờ gì, có vô số nỗ lực được ý chí chi phối và do đó có nhiều phạm vi cho Cái Tôi hoạt động một cách tự do và rộng mở. Tuy nhiên, thật đáng lưu ý rằng cha Eymard, Vị Linh hướng thiêng liêng tốt lành và nhiệt thành, có thể phân định rằng trong đời sống thiêng liêng, chính công việc của Thiên Chúa chứ không phải của chúng ta mới thực sự là vấn đề. Vì thế, cha khuyên rằng người được linh hướng hãy dâng tất cả những thành công cũng như những cấp độ của những thành công ấy cho chính Chúa nhân lành.
Ngày nay, với một cách tiếp cận về đường thiêng liêng mang đậm chất Kinh Thánh và phụng vụ hơn, người ta được mời gọi chiêm ngắm những phẩm chất tuyệt vời mà người ta phân định được nơi chính Đức Giê-su và có lẽ là nơi những vị đại thánh đã dâng những phẩm chất ấy cho Thiên Chúa, để trau dồi những nhân đức ấy nơi chúng ta cũng như khi người ấy thấy là thích hợp. Vì thế, vấn đề về những phẩm chất cũng như người ta thủ đắc được những gì tự động được đặt ra cho chính Thiên Chúa. Công việc của ứng viên chỉ là làm những điều căn bản, điều đó có nghĩa là gạt bỏ tất cả những ngáng trở hữu hình cũng như tập trung vào sức mạnh tình yêu của Thiên Chúa hơn là vào những nỗ lực và kỹ năng của bản thân. Trong công việc khó khăn này, chính Thiên Chúa là Đấng dẫn dắt và Ngài chỉ ra những gì cần phải chú ý qua đường lối không thể bắt chước được của Ngài, những gì cần loại bỏ đi nhất, những gì được trồng vào vị trí đó,… Và điều này thường theo những bài đọc trong Thánh Lễ theo ngày hay một ơn linh hứng nhận được qua việc cầu nguyện, hay có thể là tấm gương của một ai đó cuốn hút chúng ta,… Cách tiếp cận ở đây thì tự do và dễ dàng hơn, theo sự dẫn dắt của Chúa hơn là cách thế mà người ta đặt ra cho chính mình cũng như làm theo sự tự chủ nghiêm khắc và tự phạt mình vì những lỗi lầm gây ra. Mục tiêu trong cách tiếp cận này là chính Thiên Chúa chứ không phải Cái Tôi, và do đó tiến trình sẽ chín mùi và bền vững hơn, với kẻ thù không đội trời chung này, Cái Tôi dần dần bị loại bỏ bớt nhờ sức mạnh tình yêu của Thiên Chúa hơn là bằng bất kỳ sự chọn lựa do chính người ấy thực hiện. Trong mọi vấn đề, tiêu chuẩn theo Tin Mừng vẫn giữ được vị trí cao quý, “Bấy giờ Ðức Vua sẽ phán cùng những người ở bên phải rằng: “Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm nom; Ta ngồi tù, các ngươi đã đến thăm”. bấy giờ những người công chính sẽ thưa rằng: “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà cho mặc? Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến thăm đâu?” Ðể đáp lại, Ðức Vua sẽ bảo họ rằng: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,34-40).