Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 11 ngày 14

Lm Erasto Fernandez, sss.        
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ   

    

Con thân mến, hãy tin cha, những lời cầu nguyện trong lúc khô khan và tuyệt vọng thì đẹp lòng Chúa hơn là những lời  văn tuyệt vời nhất và những ý tưởng cao siêu nhất. Ít ra, con sẽ hiện diện trước Nhan Thánh Chúa như một người nghèo, một người tàn tật và như một  trẻ nhỏ không biết nói bất cứ điều gì, nhưng lại là người biết yêu mến.” (Gửi cho Josephine Gourd, tháng 3/1866)

 

Sự khô khan  trong khi cầu nguyện là vấn đề phổ biến mà một người thụ huấn  trình bày với vị linh hướng của mình không bao lâu sau khi hành trình thiêng liêng bắt đầu. Lý do là vì khi đã cảm nghiệm được giai đoạn ngọt ngào của cầu nguyện vào đầu cuộc hành trình thiêng liêng, thật là bối rối khi người ta nhận ra mình trong sa mạc thiêng liêng. Trong suốt giai đoạn này, không chỉ sự cằn cỗi trong lúc cầu nguyện  mới gây ra căng thẳng mà quan trọng hơn, chính sự dằn vặt mới khiến người ta nghi ngại rằng khó khăn này có thể là kết quả của sự sao lãng hay tội lỗi của chính họ. Thế nhưng, thường thì, ngay cả cuộc thử luyện lương tâm cứng rắn nhất cũng không biểu lộ  bất kỳ một sự xung đột nào về ý chí và tự do trong ý định của Thiên Chúa. Lời Chúa cũng không giúp ích được gì nhiều trong suốt giai đoạn khô khan này và người ta hoàn toàn cảm thấy bị tước đoạt khỏi mọi sự trợ giúp. Trong tình trạng hỗn loạn này, theo lẽ tự nhiên, người ta sẽ tìm kiếm sự hướng dẫn và hơn thế nữa là một sự đảm bảo rằng mọi thứ đều tốt đẹp cả.

Như hầu hết các vị hướng dẫn đường thiêng liêng đã nói, giai đoạn khô khan này mang ý nghĩa là một cuộc thử luyện về lòng trung tín cũng như là một sự gia tăng đức tin của người ta vào lòng nhân lành và tình yêu của Thiên Chúa. Vì thế, người thụ huấn luôn luôn được động viên để giữ vững đức tin, ngay cả lúc cuộc thử luyện về đức tin không cho thấy những việc làm sai trái có chủ ý hay sự quyến luyến với bất kỳ điều gì trái ngược với ý định của Thiên Chúa. Những ân sủng mà Thiên Chúa dành  cho  những người được Ngài tuyển chọn càng dồi dào, thì giai đoạn khô khan này lại càng mạnh và có lẽ lại càng kéo dài. Thánh Tê-rê-sa Avila được xem là vị thánh đã trải qua nhiều năm khô khan trong cầu nguyện, thế nhưng thánh nữ vẫn trung thành với mọi đòi hỏi của Chúa, không cần biết những đòi hỏi ấy nhỏ hay lớn thế nào. Vì thế mà không lấy làm ngạc nhiên khi sau này thánh nữ lại nhận được những ân sủng phi thường liên quan đến việc cầu nguyện.

Cách an toàn nhất đối với những người thụ huấn để tiến hành trong giai đoạn khó khăn này là chấp nhận sự hư không của mình và đặt nó trước mặt Chúa với lòng đơn sơ và phó thác. Sau hết, chính Chúa là Đấng đã tạo dựng nên chúng ta và Ngài biết rõ sự yếu đuối bẩm sinh cũng như sự không kiên định của chúng ta. Hãy ký thác mọi sự cho Ngài, đào sâu niềm tin của chúng ta rằng Ngài chấp nhận và yêu thương chúng ta dù chúng ta có những giới hạn, tiếp tục trung thành với hành trình thiêng liêng bao nhiêu có thể vì nói theo cách của loài người thì đây là điều sẽ  giúp ích nhiều trong cuộc hành trình dài. Hơn nữa, người ta cũng cần nhớ rằng làm đẹp lòng Chúa và làm mọi việc Chúa muốn thì quan trọng hơn là cảm nghiệm được những cảm giác sung sướng trong khi cầu nguyện. Cũng vậy, điều quan trọng là người ta vẫn tiếp tục trung thành với thời gian cầu nguyện, chứ không bị cám dỗ để rút bớt thời gian cầu nguyện vì cho rằng việc này dường như là lãng phí thời gian. Trái lại, thật là hữu ích và đáng khen  khi gia tăng thêm thời gian cầu nguyện ít là vài phút mỗi ngày, chịu đựng thập giá thêm một chút nữa vì tình yêu dành cho Thiên Chúa là Đấng mà chúng ta tin. Chúng ta cần tiếp tục đào sâu lòng mến của chúng ta trong toàn bộ giai đoạn này, dù không ‘cảm nghiệm’ được nhiều, chúng ta nhớ rằng tình yêu là một quyết  định hơn là một cảm xúc. Và vì thế, quyết định tiếp tục trung thành với Chúa của chúng ta sẽ tiếp tục mạnh mẽ hơn bao giờ hết.