Lm Erasto Fernandez, sss.
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ
“Tình yêu không là gì khác ngoài sự phóng đại.” [ ]Từ kinh nghiệm bản thân, tất cả chúng ta đều nhận thức rằng thật dễ để nói những lời này “Tôi yêu bạn!”. Thế nhưng việc thử
luyện tình yêu thực sự luôn luôn là hành động và sự hy sinh bản thân mình. Có lẽ chúng ta quá quen thuộc với câu chuyện của một người đang yêu viết một lá thư đầy cảm xúc cho người tình của anh ta: “Vì yêu em, anh sẽ trèo lên ngọn núi cao nhất, bơi qua đại dương bao la nhất, chiến đấu với quái vật dữ tợn nhất, băng qua những sa mạc nóng nhất…” và anh ta tiếp tục tuôn tràn những lời thơ này trong nhiều trang giấy. Anh ta niêm phong lá thư trước khi gửi nó đi, đột nhiên anh ta sực nhớ một điều gì đó và viết thêm lời tái bút: “Anh sẽ gặp em vào tối thứ sáu này, nếu trời không mưa!”. Người đàn ông đã thề rằng chàng sẽ lội qua đại dương bao la nhất lại không thể can đảm trước một cơn mưa!
Ví dụ này được xem như trò diễu cợt, chúng ta không thể nhận ra sự phi lý trong chính cách đối xử của chúng ta đặc biệt là trong lời đáp trả của chúng ta với Thiên Chúa. Chúng ta cũng thường tuyên xưng tình yêu của mình dành cho Đức Kitô, cho rằng chúng ta sẽ làm bất cứ điều gì vì Ngài, đặc biệt sau khi đón nhận Chúa qua việc Hiệp lễ. Thế nhưng, nếu ngay sau đó, một khó khăn không mong muốn xảy ra trên đường chúng ta đi, thì chúng ta có thể rơi vào tình trạng cằn nhằn và tìm cách né tránh nó.
Tình yêu chân chính không chỉ đem lại điều tốt nhất cho con người, nhưng còn tìm cách dâng hiến đến mức tối đa. Tình yêu không bao giờ nói ‘đủ rồi!’ Và đó là lý do vì sao trong mọi tương quan tình yêu chân thật, người ta có thể phát hiện ra sự phóng đại mặc dù nó không xuất hiện trước mặt người đang yêu. Đối với họ, những mức độ thái quá này chỉ xuất hiện cách tự nhiên và phù hợp, đem đến sự mãnh liệt của tình yêu và sự nhiệt tình. Cha Eymard đề nghị rằng chỉ có tình yêu ở mức độ bị kích thích này mới đạt được những điều kỳ diệu trong cuộc đời chúng ta. Tất cả chúng ta, những con người hèn mọn, có thể sẽ khúm núm trước lời đề nghị này. Nhưng chúng ta chỉ cần nhớ rằng tình yêu mà chúng ta nói đến trong tương quan với Thiên Chúa chính là tình yêu mà Ngài đã rộng lượng tuôn đổ vào trong tâm hồn chúng ta qua Thần Khí của Ngài (Rm 5,5).
Vì thế, tất cả những gì chúng ta cần làm, đó là: mở lòng ra đón nhận tất cả những gì mà Chúa ban cho chúng ta qua lòng nhân hậu của Ngài. Điều duy nhất có thể khép kín sự mở lòng và đón nhận của chúng ta đó chính là chủ nghĩa cá nhân của chúng ta, thể hiện qua những từ ngữ: tự kiêu, sợ hãi, lo lắng, một tinh thần tính toán, một thái độ cho đi để nhận lại,… Khi chúng ta gỡ bỏ mình ra khỏi những biểu hiện này của tình yêu vụ lợi hay chủ nghĩa cá nhân, thì chính chúng ta sẽ ngạc nhiên vì sự quảng đại mà Thần Khí của Thiên Chúa có thể gợi lên nơi chúng ta. Tại sao không dành cho Ngài một cơ hội tốt và duyệt xét lại chính mình? Cần thiết phải nhớ rằng trong vấn đề này, không có điều gì xảy ra cả nếu chúng ta không cất bước, dưới sự thúc đẩy của Thần Khí hướng dẫn của Thiên Chúa. Ngài sẽ ban cho chúng ta vô số cơ hội để thực hiện điều này, một số thì đơn giản và dễ dàng, một số khác thì khó khăn và dễ nản lòng hơn, chúng ta cần cảnh giác để đón nhận những lời đề nghị này của cha, rồi sau đó đủ can đảm để hành động dựa trên những lời đề nghị đó. Thường thì chỉ cần một chút cố gắng để có thể làm cho chúng ta cảm nếm được vẻ đẹp của tình yêu tự hiến này. Kể từ lúc ấy, điều đó sẽ ngày càng giống với một cuộc hành trình không cần nhiều nỗ lực!