Francis Assisi Lê Đình Bảng
Tôi từ Phố Hiến xa xôi
Ruổi theo con nước, bãi bồi long đong
Hôm vô tới xứ Đàng Trong
Gặp em ở miệt Ba Giồng mới lên
Đò theo sông Hậu, sông Tiền
Những mông mênh nước. Những mênh mông trời
Nửa khuya, cập bến Chùa Dơi
Thoảng nghe kinh kệ giọt vơi, giọt đầy
Hạt Mừng, em giấu trong tay
Hạt Thương, tôi dỗ dành cây bông hường
Đường về Mặc Bắc, Thơm Rơm
Ngang Hàm Luông, ghé Cái Mơn mấy hồi
Đền vàng, quỳ trước, song đôi
Khấn dâng, một đoá trăng soi trước toà
Đây là Phép Ngắm Rosa
Và đây, tràng chuỗi Đức Bà Môi Khôi
Bao giờ cho đến Tháng Mười
Chim quyên xuống đất, thuyền tôi lên bờ
Nắng vàng ngoài giậu ô rô
Hôm nay, lễ trọng, nhà thờ đông ken
Lũ từ Chùa Tháp, Cao Miên
Trôi về, tôm tép lền khên, như là…
Được mùa tươi tốt manna
Chúa thương, riêng để làm quà dâng lên
Ở ăn, sau trước, một niềm
Đi đàng nhơn đức, ấm êm, vững bền
Dập dìu trai gái đua chen
Từng đôi, theo kiệu, về bên họ nhà
Một năm, hai tháng Đức Bà
Một là hoa phượng, hai là Môi Khôi
Trăm nhà, trăm việc đều xuôi
Những mong thông đạo, thạo đời, trăm hoa
Lạy Trời, đừng nổi phong ba
Để tôi neo một bến phà, quê em
Ơi, người Rạch Giá, Long Xuyên
Đêm nay, canh thức, chong đèn, chờ nhau
Gió rung mấy đọt sầu đâu
Buồn, nghe nước nổi, ai ầu…ơ…xa
Kính mừng Mẹ Maria
Chúng con, Nam Bắc một nhà, về đây
Mừng rơn, quên tháng, quên ngày
Xanh um một rẻo, hàng cây cắm rào
Đờn ca tài tử nghêu ngao
Sóng xô lưng đáy, bờ bao dập dềnh
Một năm là mấy lênh đênh
Thương bông điên điển, lục bình trôi xa
Mình là con Chúa, con cha
Khi không, nên khúc ruột rà, nhớ nhung
Tôi về đất Mũi, đồng bưng
Sông ra chín khúc vẫy vùng Cửu Long
Mẹ là cầu bắc qua sông
Chúng con tắm mát một dòng sâu khơi