“Một nhà tu đức vạch rõ sự vô ơn của chúng ta : Thật đáng tiếc, nhiều Ki-tô hữu không lưu tâm đến ngày họ được rửa tội. Người ta mừng sinh nhật, ngày cưới, ngày khấn dòng, ngày chịu chức, nhưng không ai mừng kỷ niệm ngày được rửa tội!” (trích 5 phút Lời Chúa ngày 9 tháng 01/2017)
Bạn nghĩ sao về lời nhà tu đức nói ở trên ? Bạn có nằm trong số những người bị coi là “vô ơn” ??? Còn tôi, dù mới đọc điều trên, nhưng tôi biết tôi đã là kẻ nằm trong số ấy từ rất lâu, cho tới khi tôi được nhắc nhở, được học hiểu các tài liệu của Cha Thánh Eymard Tông Đồ Thánh Thể:
“Tôi suy niệm về ơn nhưng không và đầy thương xót của Bí tích Thánh Tẩy tôi đã nhận.Tôi thấy chính điều nầy : một cuộc sáng tạo trong Đức Giêsu Kitô, một đời sống thứ hai trong Đức Giêsu Kitô, nhưng trong Đức Giêsu chịu đóng đinh. Anh em hết thảy đã được thanh tẩy trong Đức Kitô, anh em mặc lấy Đức Kitô [Gl 3, 27].[…] Tôi thấy những ơn sủng được ban cho trong Bi tích Thánh Tẩy tôi đã nhận : vô cùng. – Việc làm con Thiên Chúa , – là chi thể của Chúa Giêsu Kitô, là con Giáo Hội, anh em với các thánh, – được quyền lợi trong ơn sủng, cho vinh quang Chúa Giêsu Kitô (5 tháng 2 / 1865,NR 44,21)”
Tôi càng ý thức về bí tích này hơn khi đọc tài liệu do cha Manuel Barbiero SSS soạn về 15 ngày cầu nguyện với Cha Eymard, trong đó có đoạn viết :
Cha Eymard được biết đến như tông đồ ưu tuyển của Thánh Thể. Chúng ta biết rằng Ngài đã chuẩn bị sâu xa thế nào cho ngày Rước Lễ Lần đầu, nhưng chúng ta cũng ngạc nhiên khi khám phá ra trong thư từ của ngài lại không bao giờ nói đến kỷ niệm ngày Rước Lễ Lần đầu, nhưng lại thường xuyên nhắc đến ngày Rửa Tội.
Vào năm 1841, hai năm sau khi vào Dòng Mariste ngài bắt đầu nói đến. Dịp tỉnh tâm ngày 5 tháng 2, lễ kính thánh nữ Agatha, ngày Cha nhận bí tích Thánh Tẩy (NR 15, 2). Ngày áp lễ, sau khi đọc kinh “Veni Creator” (kính Chúa Thánh Thần) bên chân Chúa Giêsu trước Thánh Thể, dưới sự bảo trợ của Mẹ Maria, Cha lấy quyết tâm sẽ tĩnh tâm “ với lòng sốt sắng và trung thành như là lần tĩnh tâm cuối cùng”.
Cha thường biên thư cho chị Marianne, diễn tả tâm tình biết ơn như với “vú đỡ đầu”, vì sự đồng hành thiêng liêng chị đã giúp. Cha nói: chính nhờ chị mà Cha nhận được “ơn gọi làm linh mục” (CO 17). Cha nhấn mạnh rằng, đó là tầm quan trọng và vai trò của việc truyền đạt đức tin trong đời sống Kitô hữu.
Ngày kỷ niệm nhận bí tích Thánh Tẩy – “ ngày rất đẹp cho tôi, ngày đẹp nhất trong đời tôi” (CO 68) – đó cũng là cơ hội để lượng giá hành trình đời tôi trải qua, nhắc nhở tôi những gì đã nhận được nhất là những thực hành đạo đức, cầu nguyện cho gia đình, cha mẹ , vú bõ đỡ đầu. Kỷ niệm ngày nhận Thánh Tẩy cũng gợi lên khát vọng một đời sống trung thành với tiếng Chúa gọi, với “sự thánh thiện như mục tiêu của bí tích” và với “tình yêu của Chúa Giêsu Kitô trong Thánh Thể” (NR 21).
Như thế Cha Phêrô Giulianô Eymard kính nhớ ngày Rửa Tội với tâm tình cảm tạ sâu xa vì “ơn lớn lao” đó (CO 68). Cha cũng có tâm tình kính nhớ đó với ơn gọi “ linh mục “
Hành trình ghi nhận ngày đầu tiên của việc kính nhớ đó là ngày 5 tháng 2 năm 1865 : sau khi nhắc lại ơn bí tích Thánh Tẩy, Cha nhắc lại ba ơn gọi : ơn gọi làm Kitô hữu sốt sắng,ơn gọi linh mục và tu sĩ, tất cả đều có nền tảng trước tiên của bí tích
Thánh Tẩy…..
Cha Eymard đã được rửa tội, ngày 5/02/1811, tại giếng này
Mỗi lần về quê, Cha luôn kính viếng giếng Rửa tội tại giáo xứ, và thích cử hành sinh nhật Rửa tội, cũng như luôn nhắc vú đỡ đầu mình là chị Marianne về ngày đó.
Với Cha Ema, bí tích Thánh Tẩy là viên đá gốc tường của toàn thể đời Ngài ,cũng như của mọi ơn gọi. Chúng ta biết rằng đời sống tâm linh của mỗi con người là sự tăng trưởng đời sống mới, đời sống phúc âm nhận được từ lúc hòa nhập vào mầu nhiệm vượt qua bằng lòng tin và bí tích Thánh Tẩy. Sự trưởng thành Kitô hữu gồm việc tham dự hơn mãi vào tình yêu Chúa Kitô đối với Chúa Cha của Người và của chúng ta.
Khung cảnh nơi đặt giếng rửa tội. tại La Mure lúc này