Ga 9,1-41
Nước và khí là những điều kiện tối cần cho mọi sinh vật: cho con người, cho loài vật và cho cả thảo mộc nữa. Chúa Giêsu còn khẳng định với ông Ni cô đê mô: Thật, tôi bảo thật ông: Không ai có thể vào Nước Thiên Chúa, nếu không sinh ra bởi nước và Thần Khí (Ga 3,5). Đó là chủ đề của chúa nhật thứ ba mùa chay năm A. Hôm nay Chúa Nhật thứ tư Mùa Chay Năm A, phụng vụ còn giới thiệu cho chúng ta một điều kiện thiết yếu nữa cho mọi sinh vật. Đó là Ánh Sáng.
Sau khi sáng tạo vũ trụ vạn vật, trong đó có Ánh Sáng(St 1,3). Thiên Chúa tạo dựng con người, trao quyền thống trị mặt đất và quyền làm bá chủ vạn vật.(St 1,28).
Thật thế, thiếu ánh sáng, mọi sinh vật sẽ chết. Phải có ánh sáng chúng ta mới làm việc, ăn uống, đi lại được. Chính Chúa Giêsu cũng đã khẳng định: Chúng ta phải làm những việc của Đấng đã sai Thầy, khi trời còn sáng; đêm đến không ai có thể làm việc được.(Ga 9,4). Không có ánh sáng, cây cối cũng không thể quang hợp được và sẽ chết dần chết mòn.
Chủ đề Phụng vụ Lời Chúa các chúa nhật mùa chay năm A (Nước, khí và ánh sáng) đều hướng chúng ta đến bí tích Thanh Tẩy, mà anh em dự tòng sẽ lãnh nhận trong đêm vọng Phục Sinh.
Tin mừng chúa nhật hôm nay(Ga 9,1-41), thánh Gioan thuật lại cho chúng ta việc Chúa Giêsu chữa lành một người mù từ thuở mới sinh.
Mù không phải là một tội. Chúng ta, cũng như người Do Thái, thường cho rằng bệnh tật hay tai họa là do tội lỗi của mình, là bị Thiên Chúa phạt. Các môn đệ hỏi Chúa: Thưa thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta ?(Ga 9,2).
Ta nhìn thấy được là nhờ có đôi mắt lành mạnh và nhờ có ánh sáng. Đôi mắt là ánh sáng của thân thể. Nếu mắt bị mù hay thương tật, thì dù có ánh sáng, ta vẫn không thấy gì hết.
Thế giới của người mù là một thế giới đen đặc hoàn toàn, không màu sắc xinh tươi, không vẻ đẹp duyên dáng. Ngày xưa, họ sống gần như mất nửa cuộc đời, khó có thể hoạt động hiệu quả. Mặc dù các tiến bộ khoa học đã cố gắng giúp họ hội nhập vào sinh hoạt xã hội, ngày nay vẫn còn nhiều bất cập.
Helen Keller có lẽ là trường hợp đặc biệt, có một không hai trên thế giới. Vừa khiếm thị, vừa khiếm thính, nhưng bà đã là tác giả 12 cuốn sách và 470 bài nói, bài viết khác nhau. Bà dạy đại học và đi diễn thuyết nhiều nơi trên thế giới, được nhiều trường đại học danh tiếng trao tặng bằng tiến sĩ danh dự.
Bình thường Chúa Giêsu yêu cầu các bệnh nhân biểu lộ niềm tin của họ trước khi Người chữa lành: con có tin không? Trường hợp người mù từ thuở mới sinh, thánh Gioan thuật lại: Chúa Giêsu thấy anh ta, Người nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt anh ta, rồi bảo anh ta hãy đến hồ Silôác mà rửa. Vậy anh ta đến rửa ở hồ và khi về thì nhìn thấy được. (Ga 9,6-7).
Được sáng đôi mắt là niềm hạnh phúc lớn.
Nhưng niềm hạnh phúc to lớn hơn nữa chính là Chúa Giêsu đã mở đôi mắt Đức tin cho anh.
Đầu tiên anh chỉ lơ mơ nhận ra Người tên là Giêsu đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi…( Ga 9,11).Dần dần anh nhận ra Người là một vị ngôn sứ! (Ga 9,17),Cuối cùng anh đã tin là Người bởi Thiên Chúa mà đến (Ga 9,33). Anh đã sấp mình xuống trước mặt Người.(Ga 9,38). Đức tin của anh lớn dần lên, mặc cho những hiểm nguy và đe dọa của môi trường và thế lực chung quanh, của gia đình, xã hội và tôn giáo.
Chúa Giêsu ban ánh sáng thể xác và ánh sáng đức tin. Ngài là ánh sáng bởi ánh sáng. Chúa khẳng định: Bao lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là ánh sáng thế gian. (Ga 9,5). ; Là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người.; (Ga 1,9)
Chúa chữa lành đôi mắt thể lý, để khai mở con mắt đức tin.
Nhiều khi mắt thể lý chúng ta sáng, nhưng mắt Đức tin chúng ta lại mù. Chúa Giêsu nói với người Pharisêu: “Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù” (Ga 9,39).
Có khi mắt ta sáng mà tinh thần ta mù.
* Mù về chính mình.
Triết gia Socrate dạy: Connais-toi, toi-même.Hãy tự biết mình.
Rất nhiều khi ta không biết về sức lực, khả năng Chúa ban cho mình và không biết làm cho sinh lãi. Không thấy rõ những giới hạn, những khuyết điểm, những lỗi lầm, những sai trái của mình, để nhiều khi kiêu căng, tự phụ. Nhiều khi việc người thì sáng, việc mình thì quáng.. Ta dễ chủ quan, mất ý thức đối với tội.
* Mù về tha nhân
Ta không nhận ra những khả năng, những ưu điểm của người khác, hoặc đánh giá thấp những thành công của họ. Ngược lại chúng ta thường thấy rõ những nhược điểm, những sai trái, của tha nhân. Phóng đại, bôi đen những khuyết điểm của họ. Có khi ta chỉ nhìn vấn đề ở một phía. Làm ngơ trước những khổ đau của người khác.
* Mù về Thiên Chúa
Ta không nhận ra Thiên Chúa trong những kỳ công của Ngài, trong những tiến bộ Chúa ban cho loài người. Không thấy Thiên Chúa trong Giáo Hội, trong Thánh Thể, trong Lời Chúa.Ta cũng không nhận ra Thiên Chúa nơi anh em, trong cuộc sống ta, trong những biến cố vui buồn đời ta.
Có khi ta mù, nhưng cũng có khi ta cố ý mù.Tội cố tình này càng nặng nề hơn.
Mắt thể lý sáng, nhưng mắt đức tin mù, thì chúng ta cũng sẽ bị Chúa khiển trách như Chúa đã khiển trách người Pharisêu: Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng:’ Chúng tôi thấy’ nên tội các ông vẫn còn! (Ga 9,41)
Ngay cả khi được soi sáng, sự soi sáng của chúng ta vẫn còn giới hạn. Cái nhìn của con người cũng thường khác với cái nhìn của Thiên Chúa. Việc ông Samuen được sai đi chọn người làm vua kế vị Saun đã cho thấy điều đó. Thiên Chúa không nhìn theo kiểu người phàm: người phàm chỉ thấy điều mắt thấy, còn Đức Chúa thì thấy tận đáy lòng.( 1 Sm 16,7).
Anh em Tân Tòng đang được dẫn rất gần đến ngày chịu phép Thanh Tẩy, ngày được Chúa khai mở con mắt đức tin, ngày nhận ánh sáng của Thiên Chúa.
Thánh Phaolô khuyên nhủ: “Xưa anh em là bóng tối, nhưng bây giờ trong Chúa, anh em lại là ánh sáng. Vậy anh em hãy ăn ở như con cái sự sáng… là lương thiện, công chính và chân thật” (Eph. 5, 8-9).
Kinh Tiền Tụng Chúa nhật IV Mùa Chay năm A cũng nhấn mạnh đến nguồn ánh sáng đức tin đó :
Nhờ mầu nhiệm nhập thể, Người dẫn đưa nhân loại đang lần bước trong u tối đến nguồn ánh sáng đức tin. Nhờ phép rửa mang lại đời sống mới, Người giải thoát những kẻ sinh ra đã mắc tội truyền, và nâng lên hàng nghĩa tử của Chúa…
(Kinh Tiền Tụng Chúa nhật IV Mùa Chay năm A).
Lạy Chúa Giêsu, là ánh sáng thế gian, xin Chúa mở đôi mắt tinh thần của con, để con thấy được những bất toàn,những giới hạn, những khuyết điểm của con.
Xin Chúa mở đôi mắt tâm hồn của con để con thấy được những ưu điểm, những thành công nơi người khác.
Xin Chúa mở đôi mắt đức tin của con để con nhận ra Chúa đang đồng hành với Giáo Hội và với con trong mọi biến cố vui buồn đời con,
và cho con cảm nhận được tình yêu bao la của Chúa dành cho con.
Nguyễn Đức Lân