CHÚA NHẬT VII THƯỜNG NIÊN – Năm C

DỄ HIỂU – KHÓ LÀM- LỢI NHUẬN CAO

Tin Mừng : Lc 6, 27-38
1. “ Hãy yêu thương kẻ thù và làm ơn cho kẻ
ghét anh em” (Lc 6,27). Kẻ thù là người đã hãm hại mình; kẻ ghét mình là người luôn muốn điều xấu cho mình, là kẻ mà hễ mở miệng ra là nói xấu mình ! Chỉ có Chúa Giêsu dạy là yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét mình ! Thật là ngược đời và trái với bản tính thông thường của con người !
Trên cây Thánh Giá trước khi tắt thở, đau đớn cùng cực, Chúa Giêsu xin Chúa Cha tha cho những kẻ giết mình ! Không mất trí đâu, không nói mê nói sảng đâu !
Thánh Tê-pha-nô bị ném đá cho tới chết, khi sắp chết còn thều thào xin Chúa tha cho những kẻ ném đá giết mình. Ai dạy như vậy ? Chỉ có Thầy Giêsu dạy như vậy thôi.
Mới đây thôi, cha Thanh bị chém chết tại nơi xa xôi hẻo lánh của giáo phận Kontum, trên đường đi cấp cứu còn cố gắng dặn dò: Xin hãy tha thứ. Ai đã dạy cha Thanh như vậy nếu không phải là Giêsu ?
Tha thứ không có nghĩa là đồng loã với tội ác ! Chúa Giêsu dạy : Khi người ta vả má bên này thì đưa má bên kia cho nó vả nữa(Lc 6,29) Nhưng khi bị tên đầy tớ vị thượng tế tát tai, Chúa Giêsu cật vấn ngay : Nếu tôi nói mà sai thì anh hãy cho tôi biết sai ở chỗ nào, còn nếu tôi nói đúng thì sao anh lại đánh tôi ? Sự Thật mới giải thoát chúng ta được. Nơi nào cũng thế, thời nào cũng vậy. Chúng ta rất cần biết sự thật về cái chết của cha Giuse Thanh.
2. Cho vay mà không hy vọng đòi (Lc 6,33)
Thời bây giờ cho vay thì có lãi, lãi ít hay nhiều tuỳ theo thỏa thuận hai bên; cho mượn là vì tình thân và muốn giúp đỡ. Muốn sòng phẳng là phải viết giấy tờ và ký tên, nếu bất tín và tráo trở thì có luật pháp phân xử.
Làm từ thiện là giúp đỡ cho người gặp khó khăn. Cho không thôi. Không phải cho vay mà cũng không phải cho mượn. Người sống bác ái yêu thương mới làm từ thiện.
Làm từ thiện thì được gì cho mình ?
3. Làm từ thiện là có “ lợi nhuận “ rất cao !
“Người ta sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn mà đổ vào vạt áo anh em “ (Lc 6,38).
Chúa giàu hơn chúng ta là cái chắc ! Chúa tốt lành hơn chúng ta chắc chắn ! Chúa rộng rãi hơn chúng ta là cái chắc.
Tagor kể chuyện một ông vua ngửa tay xin một anh ăn mày : “Ngươi có gì cho, hãy cho ta”. Ngỡ ngàng và bực tức nên chỉ cho “một” hạt lúa mì vào bàn tay nhà vua đang đưa ra trước mặt anh. Nghĩ làm sao mà lại cho nhà vua mỗi một hạt trong khi anh có cả túi hạt lúa mì ?! Nhà vua cảm ơn rồi làm thinh quay đi! Chiều về trút túi hành khất ra, giữa rất nhiều hạt lúa mì, anh bỗng thấy có “một” hạt lúa mì bằng vàng ! Đấy thấy không ? Đức vua của Tagor chính là Đức Chúa của chúng ta.
Chúa Giêsu bảo anh thanh niên giàu có trong Phúc Âm : Bán của cải cho kẻ nghèo thì sẽ có một kho tàng trên trời. Anh thanh niên tiếc của dưới đất nên mất kho tàng trên trời ! Uổng thật ! Thời này cũng có rất nhiều người giống anh thanh niên đó, nhưng kiếm cho ra một ông Gia-kêu là khó lắm thay !
4. Đọc thêm để thấy chuyện “nhân quả” trong Lời Chúa hôm nay : “ Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha . Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. . .” (Lc 6,37-38)
Dễ hiểu, khó làm nhưng lợi nhuận cao vì Thiên Chúa là Đấng Trung Tín và Nhân Lành , Người Đại Lượng và chan chứa Tình Thương .

Xin cho con biết “kết thân” với Chúa là Đấng vô cùng tốt lành.
Xin cho con biết Chúa, xin cho con biết con.

Lm Nguyễn Vân Đông ( Kontum)