Màn đêm xuống không gian thêm hoang lạnh
Giữa muôn người sao cô vắng quạnh hiu
Lòng chợt thấy chắt chiu từng kỷ niệm
Bởi cuộc đời rồi cũng sẽ vội qua!
***
Đêm hoang lạnh tâm can như giằng xé
Ngẫm cuộc đời sao quá đỗi mong manh
Chợt có đó rồi cũng chợt tan biến
Có gì đâu hơn- thiệt cõi nhân gian.
***
Đêm hoang lạnh Ngài gọi con thức tỉnh
Trước Thánh Thể con phủ phục cầu xin
Nguyện ơn Cha thi ân cho thế giới
Xin tha thứ bao lỗi tội thế nhân.
***