ĐẾN MÀ XEM…

04/01/2019. Thứ Sáu Mùa Giáng Sinh 

– 1Ga 3, 7-10; Ga 1, 35-42

          Trang Tin Mừng hôm nay thuật lại hai môn đệ Anrê và Gioan cũng lên đường đi tìm kiếm những điều qúy giá nhất trên cuộc đời này. Hai ông đã nghe theo lời nói của thầy mình là Gioan Tẩy Giả nói về Đức Giêsu khi Ngài đi ngang qua. Gioan đã giơ cao tay chỉ về Đức Giêsu và giới thiệu Ngài cho môn đệ của mình được biết: “Ðây là Chiên Thiên Chúa” (Ga.1, 36). Anrê và Gioan nghe thấy thầy mình giới thiệu Đức Giêsu là Chiên Thiên Chúa, hai ông đã bỏ thầy mình lại phía sau lưng và lên đường bước đi theo Đức Giêsu. Không biết hai ông đã đi theo Ngài bao lâu và bao xa. Chỉ biết họ rụt rè không biết bắt đầu câu chuyện thế nào. Ðức Giêsu thấy sự lúng túng dễ thương của họ. Chính Ngài đã mở đầu cuộc đối thoại: “Các anh tìm gì thế ?” Họ đáp: “Thầy ở đâu ?”. Đức Giêsu trả lời “ Đến mà xem” (Ga.1, 38-39)

          Hình ảnh của Gioan Tẩy Giả và Anrê trong bài Tin Mừng hôm nay cho ta thấy hai ông đã đã giới thiệu Chúa Giêsu bằng những động tác đơn giản: thấy Đức Giêsu, chỉ cho môn đệ, nói lên một sự thật và dẫn người cận thân đến gặp Chúa. Những động tác này đã xây nhịp cầu cho một tương quan mới mẻ giữa Chúa Giêsu với các môn đệ đầu tiên. Cả Gioan và Anrê, bằng sự khả tín của mình mà lời giới thiệu Chúa cho người khác đã được đón nhận ngay. Gioan Tẩy giả có cái nhìn nhạy bén về Đức Giêsu là Chiên Thiên Chúa nhờ hồng ân mạc khải và sự khiêm nhường của chính ông. Anrê có được kinh nghiệm gặp gỡ với Đức Giêsu là Đấng Messia dù chỉ ở lại với Ngài mỗi ngày hôm ấy.

          Gioan Tẩy giả, Anrê và các môn đệ đầu tiên của Đức Giêsu là bài học cho các Kitô hữu hôm nay. Chúng ta đã được kêu gọi, giờ đây chúng ta mang trong mình tiếng gọi của một nhân loại đang cần đến Chúa, đến Lời Chúa và cần đến sự phục vụ của chúng ta. Chúng ta là chứng nhân của Tin Mừng về Con Thiên Chúa Nhập thể, Tử nạn và Phục sinh.

          Ta thấy dẫu rằng bầu không khí của ngày đại lễ Giáng Sinh đã qua nhưng niềm vui và hồng ân của Mầu Nhiệm Cứu độ luôn bao phủ trên mọi Kitô hữu. Đức Kitô vẫn tiếp tục hiển linh trong lòng mọi người nhờ sự khả tín trong lời rao giảng và cách sống của các Kitô hữu. Chúng ta hãy học nơi Gioan Tẩy giả và Anrê để thực hiện những động tác làm chứng: gặp Chúa và ở lại với Ngài, nói với Chúa và nói về Chúa, vui vẻ hiền hòa và khiêm nhường chỉ đường cho người khác đến với Chúa.

          Chúa Giêsu đã đến với chúng ta trong trần gian, chia sẻ kiếp người của chúng ta. Ngài không phải là một vị thần xa xôi hay do trí tưởng tượng của chúng ta bày ra. Ngài là Thiên Chúa nhập thể, cụ thể, thân mật và là Thiên Chúa Tình Yêu. Ngài là Tình Yêu. Từ khi Ađam phạm tội, chúng ta mất đi tất cả, trần trụi, Ngài đến với chúng ta, mang lại cho chúng ta tình yêu. Chúng ta được yêu và người yêu của chúng ta là Thiên Chúa.

          Và rồi ta thấy chỉ vì yêu, Ngài đã từ bỏ mọi vinh quang và đã làm người, sống như chúng ta và hơn nữa đã chết cho chúng ta, sống lại để cho chúng ta sự sống thần linh của Ngài. Chúng ta không thể hiểu được tình yêu của Ngài, vì thế, chúng ta phải tìm kiếm không thôi. Và nếu chúng ta cố công tìm kiếm, chúng ta sẽ được Ngài dẫn vào tình yêu, vì ai tìm thì sẽ gặp, ai gõ cửa thì sẽ mở cho.

          “Hãy đến mà xem” … đó là lời mời gọi dành cho tất cả những tâm hồn khao khát tìm kiếm gặp gỡ Chúa. Chúng ta có thể nghe kể rất nhiều về Đức Kitô, nhưng nếu chúng ta không một lần mở trang Thánh Kinh ra để đọc, để suy niệm, để lắng nghe tiếng Chúa, thì tất cả những gì chúng ta nghe được đều dừng lại ở sự thích thú, tò mò và không có chiều sâu. Chúng ta có thể theo học nhiều lớp giáo lý, nhiều buổi hội thảo về đức tin và ơn gọi, nhưng nếu chúng ta không dành thời gian để cầu nguyện, để ngồi bên chân Chúa, để “ở lại trong tình yêu Chúa” thì chúng ta vẫn không thể “gặp Đấng Messia” như hai môn đệ ấy. Và nếu chúng ta không “gặp” được Chúa, liệu chúng ta có thể loan báo cho anh chị em sống xung quanh chúng ta về niềm vui có Chúa trong đời, được Chúa yêu thương ?

          “Họ đã đến và xem chỗ Người ở, và ở lại với Người ngày hôm ấy”. Các môn đệ đã không ngần ngại rời bỏ Gioan để đi theo Đấng mà Gioan gọi là “Chiên Thiên Chúa”. Các ông không ngần ngại bày tỏ ước muốn được biết nhiều hơn về Đấng mà Thầy các ông luôn tôn kính. Và các ông cũng không ngần ngại bước  theo Đức Giêsu, dành thời gian để khám phá về Ngài và để Ngài dẫn dắt. Vì ước muốn của các ông cao đẹp, và vì trái tim các ông rộng mở, các ông đã thực sự gặp được Đấng mà lòng các ông khao khát mong chờ. Niềm vui trong tim dâng trào, các ông không thể giữ cho riêng mình, các ông muốn san sẻ cho người thân, bạn bè niềm hạnh phúc được “ở lại bên Chúa”.

          Nếu ta muốn gặp gỡ Đức Giêsu, chỉ có một cách duy nhất là hãy tìm đến với Ngài và ở lại bên Ngài trong tình thân mật. Kinh nghiệm gặp gỡ Đức Giêsu của Anrê và Gioan phải là kinh nghiệm của mọi người Kitô. Ta phải tìm đến với Ngài và ở lại bên Ngài, phải đích thân mặt đối mặt với Ngài.

          Tuyệt đỉnh ơn gọi của người Kitô trước hết không phải là làm việc cho Chúa, nhưng là được mời gọi để sống thân mật với Ngài trong tình Cha-Con thắm thiết, được mời gọi để ở bên cạnh Ngài, để Ngài uốn nắn dạy dỗ rồi sau đó mới là làm việc cho Ngài, để Ngài sai đi lên đường rao giảng Tin Mừng trong Nước của Ngài.

          Nhiều lúc ta tưởng đến Nhà Thờ vào ngày Chúa Nhật là đã đáp lại tiếng Chúa mời gọi, nhưng không phải thế. Chúa không mời gọi ta chỉ đi Lễ như trả nợ. Chúa muốn ta thực sự gặp gỡ Người, tiếp xúc thân mật với Người, sống thân thiết với Người trong tình con thảo.

          Trang Tin Mừng hôm nay mời gọi mỗi người suy nghĩ về ơn gọi Kitô hữu của chính mình. Liệu chúng ta có thật sự là một người môn đệ luôn kiếm tìm Chúa từng ngày trong cuộc sống chúng ta ? Liệu chúng ta, giữa bộn bề của công việc, biết dành những giây phút quý giá để đến với Chúa, để lắng nghe tiếng Chúa không ngừng thì thầm “Ta yêu con, hãy theo Ta, hãy đến để cảm nghiệm tình yêu Ta dành cho con” ? Liệu chúng ta có biết quảng đại và sẵn sàng chia sẻ với tất cả mọi người niềm hạnh phúc được làm con Chúa ?

Huệ Minh