Francis Assisi Lê Đình Bảng
Có những lúc, đói lả người, run rẩy
Thèm gié lúa non, bứt trộm ven đường
Vài hạt thôi, cho miệng đỡ nhạt hơn
Chuyện con kiến, quá tầm thường, vụn vặt
Nhưng lại xảy ra vào ngày Sabbat
Tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn xa
Từ Bê Lem tới đỉnh Golgotha
Chỉ một đỗi đường, bao nhiêu giông bão
Để mình Chúa ở trong vườn, mướt máu
Gà gáy canh ba, canh bốn, canh năm
Có đốm lửa nào soi cuối đường hầm
Hay nụ hôn vờ, khóc thương giả dối
Tôi là tôi? Hay Judas phản bội
Là Barabbas, kẻ cướp gặp may
Giờ thứ 25, hắn được giải vây
Giữa một đám đông nhi nhô, cuồng loạn
Để mình Chúa giữa chợ trời rao bán
Mặc, con lừa con sa xuống giếng sâu
Ôi, giọt lệ rơi, khóc cuộc tình đầu
Chán vạn kẻ muốn làm người tử tế
Cũng ngồi đồng bàn, thầy trò, huynh đệ
Cũng những tung hô dậy đất, vang trời
Không Judas thì có thể là tôi
Là em nữa, tay còn ngành vạn tuế
Vừa mới suy tôn, giờ đây hạ bệ
Ôi, những tuần chay tím ngắt, thắt lòng
Mưa mịt mù, mưa sấp mặt, bão giông
Một rừng gươm đao, đuốc hoa, giáo mác
Phiên chợ rẻ bèo, ba mươi đồng bạc
Lạy Đức Giêsu, Con Đức Chúa Trời
Hơn hai nghìn năm, máu còn đỏ tươi
Lệ đá chưa khô mạng khăn che mặt
Chạnh thương ai sớm vội vàng nước mắt
Có thắp giùm nhau, chỉ một ngọn đèn
Vừa đủ hai người, chờ sáng, qua đêm
Mùa Thương Khó, lại giọt dài, giọt vắn
Trong thoáng chốc, mà thiên thu, bất tận
Tôi, kẻ ăn mày đánh đổ cầu ao
Chúa ở trong tôi, gang tấc, ba đào
Nơi lạnh nhất, đâu phải là Bắc cực