“Dù Thế Nào, Bố Cũng Luôn Bảo Vệ Con!”
“Năm 1989, một trận động đất 8,2 độ Richter gần như san bằng Armenia, làm hơn 30 nghìn người chết trong vòng 4 phút. Trong cơn hỗn loạn, có một người đàn ông dặn vợ mình ở nhà cho an toàn, rồi chạy ào đến trường – nơi con trai của ông đang học. Ở đó, ông nhìn thấy một đống đổ nát – ngôi trường đã sập hoàn toàn.
Ngay lúc đó, người đàn ông nhớ đến lời hứa ông luôn nói với con mình: “Dù thế nào, bố cũng luôn bảo vệ con!”. Và ông bật khóc khi nhìn đống gạch vụn đã từng là trường học.
Rồi ông bắt đầu cố định hướng xem lớp của con mình nằm ở vị trí nào. Góc bên phải phía sau của trường học! Ông lao đến và bắt đầu bới đống gạch đá. Nhiều vị phụ huynh nhìn thấy người đàn ông làm như vậy, họ vừa khóc vừa kéo ông ra, kêu lên: “Quá muộn rồi!”, “Anh không làm được gì đâu!”, “Về nhà đi”, hoặc “chúng ta phải chờ cứu hộ đến thôi”….
Nhưng để đáp lại những lời đó, người đàn ông chỉ nói đúng 1 câu:“Giúp tôi một tay”. Và ông tiếp tục bới đống gạch, cẩn thận quẳng từng viên gạch, từng mảng tường ra ngoài.
Đội cứu hộ đến và họ cũng cố lôi ông ra khỏi đống đổ nát : “Chúng tôi sẽ lo việc này! Ông hãy về nhà đi.” Nhưng người cha vẫn dọn dẹp từng viên gạch, và chỉ đáp – Giúp tôi một tay đi!
Cảnh sát cũng có mặt. Họ cũng khuyên can người đàn ông này: “Anh đang ở trong trạng thái không ổn định. Anh có thể gây nguy hiểm cho mình và cho người khác, đề nghị anh về nhà!”. Nhưng họ cũng chỉ được nghe một câu đáp: –Giúp tôi một tay!
Một người, rồi nhiều người bắt đầu vào “giúp tôi một tay”. Họ đào bới đóng gạch suốt 8 tiếng…12 tiếng…24 tiếng…36 tiếng…Và đến tiếng thứ 38, khi kéo một tảng bê tông ra, dường như họ nghe thấy tiếng trẻ con – Armand? – người đàn ông gọi to, giọng nghẹn lại.
Và ông nghe tiếng trả lời: “Bố phải không? Con ở đây này! Con đang bảo các bạn đừng lo, vì bố sẽ đến cứu con, và cứu cả các bạn nữa. Bố đã hứa bố sẽ luôn bảo vệ con mà…”
14 học sinh trong số 33 em ở lớp của Armand được cứu sống hôm đó, vì khi bê tông chèn vào tạo thành cái “hang” nhỏ và các em đã bị kẹt. Armand đã bảo các bạn đừng khóc, bởi vì “bố tớ sẽ đến cứu chúng ta”. Các em nhỏ hoảng sợ, đói và khát, nhưng đã được cứu sống, bởi vì có một người cha đã hứa.
+ Bạn thân mến, câu chuyện thật cảm động về Tình yêu và lòng trung tín của người Cha dành cho con đã gợi cho ta nhớ lại biết bao tình thương, sự chăm sóc và đồng hành mà ta đã đón nhận từ Cha.
Cũng như “Ngày của Mẹ”, hôm nay chúng ta mừng “Ngày của Cha” chính là để mỗi người con biết tỏ lòng yêu mến, thành kính đối với bậc sinh thành. Đây không chỉ là ngày mừng của Tây phương, nhưng thiết nghĩ, với nét đẹp văn hóa dân tộc Việt Nam của mình, chúng ta nên nhắc nhớ cho những người con, biết bày tỏ tình yêu thương, kính trọng đối với Cha, là người đã sinh thành, dưỡng dục con nên người, đã luôn yêu thương, hy sinh cho con trong mọi hoàn cảnh. Công ơn của Cha, con làm sao đền đáp “Công Cha như núi Thái Sơn.”
Chính vì thế, để là một người con hiếu kính Cha Mẹ, không chỉ có một ngày, mà một đời hãy quan tâm, yêu mến Cha mình và nhất là khi Người về già, đau bệnh, ta lại càng cần ở gần, gắn kết, thể hiện tình cảm với Cha. Những món quà nhỏ biếu Cha, những bữa cơm thân mật cùng Cha và những buổi trò chuyện, lắng nghe Cha và cảm thông với Người. Bởi vì, cả đời Cha đã dành cho ta.
Với người Cha trần gian là thế, chúng ta còn có một Người Cha trên trời là Thiên Chúa của ta. Người đã dựng nên ta từ trong lòng mẫu thân, ban cho ta có cha mẹ, có một gia đình. Và luôn quan phòng, bao bọc chở che ta từng giây phút. Hơn thế nữa, Người ban cho ta chính Con Một của Người làm Thần Lương nuôi dưỡng ta. Công ơn của Cha trên trời, ta chỉ có thể đền đáp bằng cuộc sống thật tốt lành trong đối xử với Cha Mẹ mình, yêu mến và biết ơn các ngài.
Ước gì mỗi chúng ta dù lớn, ta vẫn là con, hãy biết rằng ta thật hạnh phúc vì có Cha luôn yêu thương và dù thế nào, Cha vẫn ở bên ta. Vậy hãy hiếu kính với Cha, bạn nhé!
Dã Quỳ