Lm Erasto Fernandez, sss
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ
“Anh chị em được mời gọi để thắp lửa cho toàn cõi địa cầu”. [Giảng tĩnh tâm ở Paris cho gia đình Thánh Thể, tháng 8/1867 ].
Khi một ai đó khám phá ra một phương thuốc ngăn ngừa căn bệnh hiểm nghèo, chẳng hạn như: bệnh ung thư, thì chẳng lấy gì làm ngạc nhiên khi người ấy quan tâm đến việc chia sẻ khám phá của mình với mọi người. Và trong việc chia sẻ của mình, người ấy không nhắm tới mục đích đánh lừa người khác như đôi lúc vẫn xảy ra trong các chương trình quảng cáo kỹ thuật cao, dựa trên cuộc nghiên cứu tâm lý mới nhất. Điều người ấy cần đơn giản chỉ là sự tin tưởng chắc chắn vào chân lý mà người ấy đã cảm nghiệm trong chính cuộc đời mình. Đặc biệt khi nhận thấy con người đang đau khổ vì thiếu một phương thuốc chữa lành hữu hiệu, người ấy sẽ hăng say hơn để chia sẻ những khám phá của mình, cho dù phản ứng lúc đầu của người ta không mấy tốt đẹp.
Khi Christopher Columbus, nhờ chịu khó làm việc, lên kế hoạch cho một chuyến hành trình ngắn hơn từ Châu Âu đến Ấn Độ, ông đã không thể nghỉ ngơi cho tới khi ông chia sẻ điều này cho toàn thể thế giới. Và vì thế, dù biết đó là một sự mạo hiểm cực kỳ đối với chính ông cũng như thủy thủ đoàn của mình, nhưng ông vẫn khởi hành và tiếp tục dự án của mình mặc cho những lời chống đối kịch liệt, cho đến khi ông có thể chứng minh cho niềm tin của mình. Thành công của ông là một sự gợi hứng cho người khác tiếp tục một hành trình mới. Tuy nhiên, khi nói đến đời sống nội tâm liên quan đến những kinh nghiệm đức tin, nỗ lực để đạt được mục tiêu có thể sẽ gặp nhiều khó khăn hơn. Thế nhưng, nếu chúng ta ghi nhớ rằng chúng ta hành động không phải vì chính bản thân chúng ta, nhưng như những khí cụ trong lòng bàn tay Chúa, bấy giờ mọi sự sẽ trở nên dễ dàng để đương đầu với mọi khó khăn.
Tuy nhiên, điều quan trọng đó là chúng ta phải ý thức rằng chúng ta được trao phó những kho tàng Thánh Thể không chỉ vì niềm vui cá nhân của chúng ta, nhưng chúng ta phải trở thành những ‘tông đồ’ có trách nhiệm chuyển trao những kho tàng ấy cho người khác. Có lẽ, đây là chỗ mà hầu hết các Ki-tô hữu đều vấp ngã. Dường như, họ cảm thấy rằng việc trở thành một Ki-tô hữu là một ơn riêng mà Thiên Chúa ban cho họ. Tất cả những nỗ lực của họ sau khi chịu phép Rửa Tội đều quy hướng vào việc gia tăng những ân huệ ấy, thủ đắc những ơn ích cho riêng mình. Có lẽ, đó là lý do lớn nhất giải thích vì sao hầu hết các Ki-tô hữu đều thiếu hăng hái trong việc chia sẻ kinh nghiệm đức tin của mình cho người khác. Khi chúng ta biết chấp nhận lý do tiên quyết để trở thành một Ki-tô hữu là phải ra đi loan báo Tin Mừng, thì bấy giờ, ngọn lửa, niềm say mê làm cho Đức Giê-su được biết đến và được yêu mến sẽ trở thành một ngọn lửa bùng cháy.
Chúng ta cần ra công làm việc để loan báo tình yêu của Thiên Chúa, trước tiên tại nơi mà chúng ta đang sống. Nếu Chúa cần những việc phục vụ của chúng ta ở bất cứ nơi đâu, chính Ngài sẽ đảm bảo những nơi mà chúng ta đến và những người mà Ngài sẽ chọn lựa cho chúng ta. Vì vậy, chúng ta không cần phải lo lắng về việc chúng ta sẽ loan báo Tin Mừng cho ai. Tất cả những gì chúng ta cần làm đó là hãy bắt đầu với những người đang sống xung quanh chúng ta, những người làm nên sợi ngang sợi dọc trong cuộc đời chúng ta. Chúng ta cần cẩn trọng để đừng cho bất kỳ ai là đúng vì không phải chúng ta chọn Chúa, nhưng chính Chúa chọn chúng ta. Chúng ta cần được đốt nóng bởi ngọn lửa tình yêu của Chúa trong chúng ta. Lời cầu nguyện của chúng ta sẽ là: “Lạy Chúa! xin chỉ cho con biết những ai mà Chúa muốn con loan báo Tin Mừng trong ngày hôm nay! Xin biến con thành một khí cụ của tình yêu Chúa cho tất cả những ai mà Chúa gửi đến cho con trong ngày hôm nay!”