Lm Erasto Fernandez, sss.
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ
“Con người phải sẵn sàng vâng theo sự thúc đẩy của Thần Khí, hoàn toàn giữ vững ý chí tự do của mình, đến nỗi người ta có thể nói rằng Đức Ki-tô đang “hoạt động” nơi người ấy, làm gia tăng việc Nhập Thể. Người sống theo Quà Tặng Bản Thân này sẽ là một người tôn thờ đích thực” [ ] Cha Eymard nhắc nhở chúng ta rằng Quà Tặng Bản Thân không phải là một điều gì đó mà chúng ta có thể thực hiện một cách mau lẹ, khi chúng ta cảm thấy thích nó hay khi mọi thứ diễn ra tốt đẹp. Quà Tặng ấy cần phải trở thành một thái độ vĩnh viễn của tâm trí và tâm hồn. Đức Giê-su sẽ sở hữu hoàn toàn con người nội tại của chúng ta, và Ngài sẽ từng bước đẩy lui Cái Tôi đang thống trị nơi chúng ta. Nói cách khác, không thể có sự nửa vời trong vấn đề này. Đức Giê-su nhắc nhở những ai muốn theo Ngài nhưng lại muốn làm theo ý mình rằng “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đằng sau thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa.” (Lc 9,62).
Cha Eymard đã đề cập đến sự dâng hiến hoàn toàn bản thân qua lời khấn Bản vị mà cha được linh hứng để cam kết vào cuối cuộc Đại Tĩnh Tâm ở Rô-ma. Cha tự nhủ rằng: “Tôi ao ước làm gì đó cho Đức Giê-su như chính Đức Giê-su đã làm cho Chúa Cha”, điều đó có nghĩa là cũng như Đức Giê-su đã hoàn toàn phó thác đời mình vào tay Chúa Cha trong công trình cứu chuộc và luôn luôn vâng theo lời Người thế nào, thì cha Eymard cũng ao ước phó thác đời mìnhvào tay Đức Giê-su để làm những gì Ngài muốn và để loan báo vương quốc tình yêu của Ngài (qua Thánh Thể) thế ấy. Câu hỏi mà cha luôn luôn đặt ra với Đức Giê-su là: “Lạy Chúa, Chúa muốn con làm gì?” một cụm từ vay mượn từ thánh Phao-lô, người đầu tiên nói điều đó khi ngài bị té ngã trên đường về Đa-mát. Vì thế, chính cha Eymard đã nhận ra cuộc đời mình là trở nên một sự nối dài của biến cố Nhập Thể và cha cũng dự định điều này cho tất cả các học trò của cha.
Bất cứ ai đã từng thử việc thực hành tâm linh này thì đều hiểu được là nó khó khăn biết chừng nào. Thêm nữa, điều này ngụ ý rằng chúng ta phải hoàn toàn vị tha, từ bỏ Cái Tôi trong chúng ta. Nói thì dễ, nhưng làm mới khó và phải mất nhiều thời gian. Tuy nhiên, khi nhận ra rằng chúng ta không chiến đấu bằng chính khả năng của mình trong công việc khó khăn này, nhưng chính Thần Khí sẽ dẫn chúng ta đi, đó là chương trình của Ngài chứ không phải của riêng chúng ta, chúng ta có thể lao vào công việc đó với niềm tin và lòng cậy trông, luôn luôn dựa vào sức mạnh của Chúa. Thậm chí khi chúng ta thấy mình thăng tiến, thì điều này đảm bảo rằng danh dự luôn luôn (hầu như một cách tự động) được dành cho Chúa chứ không phải cho loài người. Vì thế, Hội dòng Thánh Thể sẽ ngày một lớn mạnh và hoạt động một cách hiệu quả vì vương quốc tình yêu của Thiên Chúa.
Ý tưởng ẩn bên dưới lời khẳng định trên chứng thực một sự tiếp nhận hoàn toàn bởi Đức Giê-su để con người tự động đáp trả lại bằng cách dâng hiến trong mỗi và mọi trường hợp. Thực tế không có thử thách ghê gớm nào phải đối diện, vì quyết định được đưa ra một cách có ý thức, tự do, đầy yêu thương và bằng cả tấm lòng. Chính khi con tim và khối óc bị tách lìa, người ta sẽ trải nghiệm một cuộc chiến, điều này đối chọi với điều kia. Nhưng khi con người tự do chọn lựa tình cảnh mà trong đó “tôi sống nhưng không phải tôi sống mà chính Đức Ki-tô sống trong tôi” thì việc từ bỏ bản thân sẽ trọn vẹn và hiệu quả.