Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 02 ngày 03

Lm Erasto Fernandez, sss.        
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ   

    

 Tâm hồn của một người như thế chính là phòng Tiệc Ly đích thực, và cuộc đời của người ấy sẽ trở thành “việc tôn thờ” hoàn hảo dâng lên Chúa Cha.” [ ]

Lời trích dẫn này rút ra từ bài suy niệm trước và ý nghĩa thì thật rõ ràng. Vì khi người ta thuộc trọn về Chúa, bấy giờ người ta sẽ là Phòng Tiệc Ly đích thực, nơi Đức Giê-su ngự vào. Quả vậy, nên biết rằng một người như thế sẽ là Phòng Tiệc Ly đích thực, nơi mà lý tưởng được sống trong sự hiệp thông với Chúa của đời người (Giao Ước) lại chính là một thực tại, bằng cách nào người ấy có thể trở nên người tôn thờ hoàn thiện mà đời sống của họ chính là việc tôn thờ hoàn hảo được dâng lên Chúa Cha? Trước hết, chúng ta nhớ rằng ‘điều Thiên Chúa muốn chính là con người thờ phượng Ngài trong Thần Khí và Sự Thật’ (Ga 4,2324). Nói cách khác, Thiên Chúa không bao giờ hài lòng với việc thờ phượng bên ngoài (‘Dân này chỉ thờ Ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta’ – Mt 15,8). Trong Cựu Ước, nhiều lần chúng ta thấy Thiên Chúa nhắc nhở dân Ngài qua các ngôn sứ rằng Ngài không hài lòng với lễ vật chiên bò, nhưng vui thích với một tâm hồn tinh tuyền và thống hối! (Tv 50,12-14).

Thiên Chúa tìm kiếm một mối tương quan thổn thức, rung động với loài người, một sợi dây ràng buộc mà qua đó họ nhận biết và đánh giá những ưu phẩm tuyệt vời của Ngài và để Ngài tuôn đổ những ơn lành trên họ. Thánh vịnh 81 nói “Ôi dân Ta mà đã nghe lời, Ít-ra-en chịu theo đường Ta chỉ. Thì hết những thù địch ấy, những kẻ hà hiếp chúng xưa nay, Ta tức khắc trở tay quật ngã… còn dân Ta, Ta sẽ nuôi bằng lúa mì tinh hảo, mật ong rừng Ta cho hưởng thỏa thuê.” (Tv 81,1316).  Người ta có thể tưởng tượng ra rằng thật là một tình trạng đau khổ khi mà Thiên Chúa chờ đợi để tuôn đổ những ơn lành của Ngài trên những con người được Ngài tuyển chọn, trong khi họ lại cứng đầu từ chối vì họ bị đắm chìm trong những kế hoạch và dự án của riêng mình. Thêm nữa, sự thật là chỉ có Thiên Chúa mới biết điều gì là tốt nhất cho chúng ta và điều gì sẽ làm cho chúng ta thực sự hạnh phúc và hài lòng!

Đây là mầu nhiệm về “ý chí tự do” của con người, và vì thế khi ai đó thực sự tự do và hết lòng yêu mến trở về với Chúa, để cho Thần Khí làm bất cứ điều gì Ngài muốn, thì việc này sẽ chẳng làm Thiên Chúa hoàn toàn “hạnh phúc” sao? Chúng ta không bao giờ tưởng tượng được rằng khi chúng ta làm cho Thiên Chúa vui sướng bằng việc thêm một điều gì đó vào đời sống nội tại của Ngài, thì Thiên Chúa sẽ vui sướng nơi chính mình; thế nhưng điều đem lại cho Ngài sự thành toàn vĩ đại đó là khi chúng ta đạt được mục tiêu mà Ngài đề ra cho chúng ta: sự sống sung mãn nơi Ngài. “Ta đến để chiên được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10).

Vì thế, để sống một đời sống tôn thờ hoàn hảo, chúng ta không cần “làm” bất cứ điều gì đặc biệt ngoại trừ việc “trở thành” mẫu người mà Thiên Chúa muốn, hãy để Thiên Chúa trở thành Thiên Chúa trong cuộc đời chúng ta. Chính khi chúng ta vâng theo lời mời gọi của Ngài để hoàn tất những gì Ngài ra lệnh cho chúng ta, thì chính là lúc chúng ta bày tỏ vinh quang Thiên Chúa, cũng như toàn thể tạo thành tôn vinh Thiên Chúa qua việc trở thành những gì Thiên Chúa muốn nơi mỗi thụ tạo! Sự khác biệt duy nhất, đó là: đối với toàn bộ tạo thành này, không có sự tự do nào trong cách đáp trả của chúng, chúng làm “mọi sự”, nhưng trong trường hợp của chúng ta, chúng ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách tốt nhất khi sự lựa chọn của chúng ta là một sự lựa chọn tự do, đầy yêu thương và đây là mấu chốt của vấn đề. Chúng ta có thể lựa chọn để Thiên Chúa trở thành ông chủ của cuộc đời chúng ta?