Lm Erasto Fernandez, sss.
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ
“Định hình con người quả thực là chiến thắng của Thánh Thể” [Hội thảo]
Lời trích dẫn này từ những bài viết của cha Eymard một lần nữa cho thấy lối suy nghĩ tích cực của cha về Thánh Thể. Trước tiên, hầu hết các Ki-tô hữu đều sẽ
giới hạn hành động biến đổi của Thánh Thể thành một sự thay đổi xảy ra nơi ‘linh hồn’ để nhận ra rằng sự phân biệt giữa ‘linh hồn’ và ‘thân xác’ đơn giản chỉ là một khái niệm của lý trí (được rút ra từ triết học Hy Lạp) để giúp chúng ta hiểu và giải thích lý do vì sao và con người khác/vượt hẳn con vật như thế nào. Tưởng chừng như là vô hại, thế nhưng nó lại gây ra những hậu quả bi thảm trong đời sống thực tiễn của chúng ta. Vì lẽ, hầu hết các Ki-tô hữu chủ yếu chỉ quan tâm đến đời sống ‘tâm linh’, việc trưởng thành về nhân đức, nỗ lực để đạt được Nước Trời và những chuyện đại loại như thế; chừa lại phần kiến tạo “thế giới” này cho người khác, là những người ít ra cũng quan tâm đến việc cải thiện nó; nhìn chung mối bận tâm của con người dường như là sử dụng một cách tốt nhất những lợi ích của nó cho bản thân mình!
Ki-tô hữu nên có một lối tiếp cận toàn diện hơn về vấn đề này. Chúng ta là con người (chứ không phải là một tổng hợp của ‘xác’ và ‘hồn’) và mối quan tâm duy nhất của chúng ta, đó là: biến thế giới này thành một nơi tốt đẹp hơn để tất cả mọi ngườivà từng cá nhân có thể chung sống; để tất cả mọi người có thể sống như anh chị em, con cái của cùng một Cha trên Trời! Hầu hết mọi tôn giáo đều nói đến nhân phẩm của con người, và chính xác hơn đó là Thiên Chúa cư ngụ nơi cung lòng và cuộc sống của con người. Ngài không được tìm thấy nơi những đền thánh và đền thờ cho bằng là trong cuộc sống của con người, đặc biệt là cuộc sống của những con người đang nỗ lực để chống lại những chênh lệch nặng nề nhưng biết theo tiếng gọi của lương tâm để trung thành với Lời của Ngài. Đa số những người khác sẽ chỉ nhìn cuộc sống như một cơ hội ‘tự do- dành cho- tất cả mọi người’ để đạt được tối đa những ơn lành cho chính mình, tuyệt đối không quan tâm đến những con người đang phải gánh chịu sự bất công, nghèo đói và khó nhọc.
Trái lại, Ki-tô hữu là một ‘con người có tính cộng đoàn’ biết quan tâm và ra công làm việc để nâng đỡ đến mức tối đa những anh chị em của mình. Người ấy nhận ra rằng những ơn lành người ấy nhận được không phải được ban vì lợi ích của riêng cá nhân họ, nhưng là phương tiện để chia sẻ với người khác. Người ấy nhận ra rằng một Ki-tô hữu không ‘lên thiên đàng’ một mình, tất cả vì một mình người ấy. Người ấy phải đem những người khác theo, và người ấy lại càng có thể đem theo những điều tốt hơn! Chính những người ra đi trước người ấy sẽ đón tiếp người ấy vào vinh quang của Chúa Cha khi ngày giờ của người ấy gần đến. Chúng ta có thể nói rằng trong sự Quan Phòng, Thiên Chúa đã chỉ định một số người sẽ chỉ đến với tôi chứ không phải người nào khác. Đây chính là những con người mà Ngài gửi đến trong cuộc đời tôi bằng cách này hay cách khác. Nếu tôi làm việc để mưu ích cho những con người này, thì tôi sẽ hoàn thành sứ vụ của tôi trên dương thế. Khi mỗi người biết quan tâm tới số người được ủy thác cho mình, thì toàn thể gia đình nhân loại sẽ được bao bọc chở che!
Phải chăng mỗi Thánh Lễ chúng ta cử hành và tham dự sẽ thêm sức cho chúng ta để có thể loan báo Nước Thiên Chúa đi xa và rộng khắp, không chỉ tập trung vào những ích lợi và ơn phúc của riêng cá nhân chúng ta. Mỗi Thánh Lễ phải làm cho chúng ta biết quan tâm đến người khác nhiều hơn và giảm bớt sự tập trung vào bản thân mình! Đức Giê-su mời gọi chúng ta lặp lại và sống sự tự hiến của Ngài: ‘Đây là Mình Thầy bị nộp vì anh em. Hãy cầm lấy mà ăn’