Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 3 ngày 03

 

Hãy sống nhờ Thánh Thể, như xưa dân Do Thái đã sống nhờ manna”

 

Khi liên hệ Thánh Thể với “hình ảnh tiên trưng” trong Cựu Ước, man-na trong sa mạc, cha Eymard lôi kéo sự chú ý của chúng ta vào những khía cạnh quan trọng mà chúng ta có thể dễ dàng nhận ra được. Trước hết, man-na là “bánh từ trời” mà Thiên Chúa đã ban cho dân Người để chỉ cho họ biết rằng Người là “Đấng trung thành”, Đấng chẳng bao giờ làm ngược lại với lời hứa của mình. Người đã hứa với Ít-ra-en rằng Người sẽ là “Chúa của họ”, vì thế Người đã ở “với họ” trong mỗi thử thách mà họ phải đối diện. Khi ban thứ cần thiết này làm của ăn và vì trong sa mạc, không thứ gì có sẵn cả, nên Thiên Chúa đã tỏ ra rằng Người sẽ chăm lo cho tất cả những nhu cầu khác của họ, cụ thể là những nhu cầu tinh thần mà họ không bao giờ cảm nghiệm được trong suốt thời kỳ làm nô lệ bên Ai Cập.

Thứ đến, Người tỏ cho họ thấy “không có gì là không thể đối với Thiên Chúa!”. Người là Đấng quyền năng và “Nếu Thiên Chúa ở với chúng ta, ai có thể chống lại chúng ta’. Cơ bản, Thiên Chúa tìm cách gia tăng thêm lòng trông cậy vào cuộc sống cho dân Người, vì thực sự họ không thể thuộc về Người nếu họ không hoàn toàn tin cậy vào Người. Bên cạnh đó, Người chỉ ra rằng Người là Thiên Chúa hành động, không chỉ bằng lời nói và hành động của Người luôn luôn là hành động “cứu độ” được thực hiện nơi những ai hoàn toàn không được trợ giúp. Không nghi ngờ gì, Ít-ra-en đã phải mất một khoảng thời gian dài để có thể hiểu được tất cả những ưu phẩm của Thiên Chúa và khi họ có thể liên hệ những ưu phẩm ấy với các vị thần mà trước đây họ đã có kinh nghiệm bên Ai Cập, chắc chắn họ sẽ nhận ra rằng “Không có Chúa nào như Thiên Chúa của chúng ta, Người làm những gì Người muốn!” (Tv 115,3).

Điều này nhắm đến việc dâng hiến hoàn toàn của dân Ítra-en, nhưng thật không may, điều đó đã không xảy ra. Ít-ra-en được xem là “dân cứng cổ”, bướng bỉnh và ích kỷ. Dĩ nhiên, một số ít trong số họ đã phó thác hoàn toàn vào bàn tay Thiên Chúa, một tấm gương điển hình về lòng tin vô điều kiện chính là ngôn sứ Kha-ba-cúc (x. Kb 3,17-19). Vì thế, điều mà cha Eymard đề nghị chúng ta, đó là: khi chúng ta cử hành Thánh Thể, chúng ta tìm cách khám phá và cảm nghiệm tình yêu không thể tưởng tượng nổi của Chúa Cha dành cho mỗi người chúng ta, để đức tin của chúng ta cũng không bị lung lay đặc biệt là trong những lúc khó khăn. Ưu phẩm tuyệt vời nhất của Thiên Chúa mà chúng ta cần cảm nghiệm chính là “lòng trung tín của Người “Ta là Thiên  Chúa, không phải loài người” Người nhắc nhở chúng ta nhiều lần trong Kinh Thánh.“Dù cha mẹ có bỏ các ngươi, thì Ta sẽ không bỏ các ngươi đâu!” (Is 49,14-16).

Khi chúng ta nắm chắc được chân lý này và chân lý ấy được ghi khắc vào ý thức của chúng ta, thì không một cơn giông tố nào có thể làm lung lay chúng ta được. “Dù qua lũng âm u, con sợ gì nguy khốn vì có Chúa ở cùng. Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm!” (Tv 23,4). Đây chính là lương thực phát xuất từ Thánh Thể; lương thực ấy sẽ gìn giữ chúng ta trong suốt cuộc hành trình qua sa mạc cuộc đời! Chúng ta không chỉ được bảo vệ, nhưng còn dám đương đầu với những nhiệm vụ khó khăn nhất, vì Người luôn luôn ở bên chúng ta!