Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 03 ngày 11

 

Chúng ta phải bày tỏ niềm tin của mình vào cuộc thử luyện của đức tin.” [ ]

 Bất cứ ai đã phát hiện ra điểm chính yếu trong mối tương quan của chúng ta với Thiên Chúa đều sẽ nhận ra rằng: trong một thời gian ngắn, một tương quan sâu đậm với Thiên Chúa không thể có được nếu không có đức tin. Chính Thiên Chúa phán bảo chúng ta: ‘Đường lối của Ta không phải là đường lối của các ngươi; trời cao hơn đất chừng nào, thì đường lối của Ta cũng cao hơn đường lối các ngươi’ (Is 55,8-9). Vì thế, chúng ta, những con người, sẽ không bao giờ có thể hiểu được hoàn toàn đường lối của Thiên Chúa. Thực ra, dường như những đường lối này diễn ra theo chiều hướng đối nghịch, chúng ta cảm thấy rằng chúng ta thực sự đang trên con đường đánh mất mọi thứ. Đó là lúc chúng ta cần kiên vững trong đức tin để xác tín rằng: Thiên Chúa luôn luôn muốn điều tốt nhất cho chúng ta.

Thế nhưng, ngay cả khi chúng ta đối diện với một tình huống cụ thể trong đức tin, cho dù đức tin có nhỏ bé đến đâu đi chăng nữa, thì chúng ta cũng sẽ bị thử thách đến cùng. Kinh Thánh đầy rẫy những ví dụ như vậy, trong những ví dụ ấy, chúng ta chỉ chọn lấy một ví dụ mà thôi. Tại tiệc cưới Cana, chúng ta thấy Đức Maria đã trình bày vấn đề hết rượu với Đức Giê-su, Mẹ tin rằng Ngài có thể và sẽ làm một điều gì đó. Tất cả những gì Mẹ nhận được trong lời đáp trả chỉ là một sự quở trách cho thấy Mẹ bận tâm quá nhiều. Tràn đầy niềm tin, Mẹ đã hành động một cách rất tích cực khi nói với các gia nhân ‘Người bảo gì các anh cứ việc làm theo!’ (Ga 2,1-11). Mẹ đã phải nhận một cú sốc trong cuộc đời mình khi Đức Giê-su nói với các gia nhân đổ đầy nước vào các chum đá (được dùng vào việc thanh tẩy, chứ không phải để chứa rượu). Nhu cầu lúc ấy là rượu, mà ở đây Đức Giê-su lại nói với họ đổ đầy nước vào các chum và điều đó cũng làm sai đi công dụng của các vật chứa! Tuy nhiên, Mẹ đã kiên vững trong đức tin mạnh mẽ và lòng trông cậy của Mẹ vào Đức Giê-su đã được tưởng thưởng khi ông quản tiệc quả quyết rằng cái Đức Giê-su đem đến cho họ không phải là nước, nhưng là rượu ngon, rượu ngon nhất được giữ lại cho đến giờ phút cuối.

Mỗi dấu lạ Đức Giê-su thực hiện đều liên hệ đến một sự thử thách về niềm tin của người đón nhận. Khi nhận ra điều này từ chính những tương quan của mình với Thiên Chúa, cha Eymard khuyên những người con linh hướng của mình hãy làm như vậy. Đây là cách duy nhất mà người ta có thể nhận được những ơn lành cao cả từ Thiên Chúa cũng như trong mọi tình huống có thể xảy ra. Tuy nhiên, cần nói thêm rằng đức tin của chúng ta càng vững mạnh, thì những thử thách mà chúng ta phải đương đầu sẽ càng lớn. Có lẽ ý tưởng này được diễn tả trong sách Kha-ba-cúc: ‘Thật thế, cây vả không còn đâm bông nữa, cả vườn nho không được trái nào. Quả ô-liu, đợi hoài không thấy, ruộng đồng chẳng đem lại gì ăn. Bầy chiên dê biến mất khỏi ràn, ngó vào chuồng, bò bê hết sạch. Nhưng phần tôi, tôi nhảy mừng vì Ðức Chúa, hỷ hoan vì Thiên Chúa, Ðấng cứu độ tôi. Ðức Chúa là Chúa Thượng, làm cho tôi mạnh sức, cho đôi chân này lanh lẹ tựa chân nai, và dẫn tôi đi trên đỉnh núi cao vời’ (Kb 3,17-19).

Phúc thay ai có thể chạm đến đỉnh cao của niềm trông cậy vào tình yêu Thiên Chúa dành cho những người được Ngài tuyển chọn, dù phải đương đầu với những thảm họa! Tất cả những gì người ta cần làm để lượng định những tầm cao này, đó là: tận dụng từng cơ hội Chúa ban mỗi ngày để hiểu rằng mỗi thử thách sẽ được xếp theo sức chịu đựng của mỗi người. Chúa sẽ không nghỉ ngơi cho tới khi Ngài đưa những người được Ngài tuyển chọn đến đỉnh cao nhất của tình yêu Thiên Chúa!