Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 11 ngày 19

Lm Erasto Fernandez, sss.        
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ   

    

Vì con hoàn toàn vô tội, cha có thể hiểu được là con đang  gặp đau khổ vì bị tố cáo. Hãy kết hợp tất cả những điều ấy với Chúa Giê-su, Đấng bị người ta vu khống; đó là lúc con liên kết bản thân con với Ngài và tìm thấy  bình an của con trong sự quy phục và lòng kiên nhẫn.”  [gửi  cho bá tước D’Andigne, 07/1866]

Trong lời khuyên gửi cho người con linh hướng của mình, cha Eymard có cơ hội áp dụng những gì cha đã nói nhiều lần trong những bối cảnh khác vào trong một tình huống cụ thể. Bà đã bị tố cáo về một vài chuyện mà bà đã không gây ra và không chịu trách nhiệm. Thế nhưng, bản chất con người là điều mà tâm trí bà đang phải chạy đua với việc đưa ra những cuộc tranh luận để chứng tỏ rằng bà vô tội trước những lời cáo buộc gán cho bà. Nếu ai đó đã trải qua một tình huống tương tự như thế, thì quả thật người ấy sẽ nhận ra rằng thật là đau đớn biết bao khi tâm trí cứ ngày đêm xao động không ngừng, và không bao giờ có một kết cục hay một thời khắc an bình. Cứ mỗi khoảnh khắc thì lại có một góc độ mới được bày ra và tiến trình cứ thế tiếp diễn không ngừng.

Trong một tình huống như vậy, người ta có thể đề nghị rằng phương thuốc hữu hiệu nhất là ra đi và trình bày với người quan tâm đến việc giải thích tình huống theo quan điểm của chúng ta. Thế nhưng, kinh nghiệm cho thấy dường như điều này không  thực hiện được, thường vì phía bên kia không được chuẩn bị để nhận trách nhiệm; họ sẽ không chịu lắng nghe bất kỳ cuộc tranh luận nào mà chúng ta có thể đưa ra, và cuối cùng tình hình sẽ lại càng trở nên thậm tệ hơn. Đó là lý do vì sao cha Eymard đề nghị rằng cách hiệu quả hơn và sinh nhiều hoa trái hơn là đặt toàn bộ tình cảnh này vào tay Thiên Chúa, chấp nhận chúng như điều  phát xuất từ nơi Ngài vì một mục đích cao cả hơn. Nó cũng sẽ giúp nhận ra rằng Đức Giê-su cũng bị tố cáo một cách bất công  và những lời giải thích của Người cũng không được chấp nhận. Khi phó thác tình cảnh này vào trong tay Người, bấy giờ chúng ta sẽ để vấn đề đó cho Ngài giải quyết theo cách riêng của Ngài mà chúng ta không thể bắt chước được, vào đúng giờ của Ngài. Nếu niềm tin của chúng ta vào Đức Giê-su mạnh mẽ, bấy giờ chúng ta sẽ tận hưởng một sự an bình vì chúng ta biết rằng Người sẽ giải quyết tình huống theo cách tốt nhất có thể.

Tuy nhiên, cậy dựa vào Người trong đức tin không dễ dàng chút nào trong những tình huống như vậy, đặc biệt nếu như người khác tiếp tục châm chọc chúng ta, xem sự thinh lặng của chúng ta như một sự nhận tội. Nếu như điều này xảy ra, buộc lòng chúng  ta phải có một nhóm hỗ trợ, dù cho nhóm ấy có ít người đi chăng nữa, họ sẽ giúp đỡ và hỗ trợ chúng ta tiếp tục kiên vững trong niềm tin của mình. Nhìn chung, điều đó sẽ tạo ra sự khác biệt và làm cho chúng ta có thể khắc phục khó khăn.

Một lời đề nghị hữu ích khác đó là chúc tụng Thiên Chúa, chúc phúc cho những ai tố cáo chúng ta cách bất công với một sự chân thành bao nhiêu có thể. Khi chúng ta chúc phúc cho người khác trong những tình huống bi đát như thế, điều chúng ta tìm cách làm đó là tập trung vào những điểm tích cực hay điểm tốt  nơi những người tố cáo chúng ta (dĩ nhiên là những điểm đang có ở hiện tại và hữu hình nếu chúng ta quan tâm để ý!) Dường như việc thực hành này sẽ phát ra một dòng chảy vững chắc của  nguồn năng lượng tích cực không chỉ giúp ích cho những người có tội, nhưng còn bảo vệ cho đối phương theo một cách thức  tuyệt vời. Mặc dù cách làm này dường như không thích hợp lắm, thế nhưng nó phải được thực hiện để cho thấy nó hiệu quả như  thế nào. Vả lại, nó dựa trên đức tin và ở đâu người ta có đức tin  đủ mạnh để cố gắng đạt được điều đó, thì phép lạ có thể xảy ra. Chính chiều sâu của đức tin nơi chúng ta là thước đo cho những  gì có thể xảy ra trong những tình huống này.