Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 11 ngày 20

Lm Erasto Fernandez, sss.        
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ   

    

Tự nhiên, tâm hồn nhớ lại sự  thinh lặng nơi miền quê, và khi chúng ta biết cách làm thế nào để đọc ra được nơi mỗi thụ tạo sự thiện mà Thiên Chúa đã đặt vào đó vì con người và vì vinh quang của Ngài! Ôi, thật là những tham vọng mà chúng ta có thể dâng lại cho Thiên Chúa, Đấng là tác giả của mọi sự thiện hảo.” (gửi cho bà Natalie Jordan, tháng 7/1866)

Lời khuyên cụ thể này của cha Eymard có thể chỉ có giá trị khi chúng ta thực sự cảm nghiệm được nó. Thế nhưng, ngày nay hầu hết tất cả chúng ta sống trong những thành phố lớn, nơi mà thiên nhiên đã bị phá hủy vì  lợi  lộc  vật chất.

Chúng ta sẽ không nhận ra những thành phố của chúng ta ồn ào và ô nhiễm đến mức nào cho đến khi chúng ta đi về miền quê. Điều đầu tiên gây ấn tượng cho chúng ta khi đến đó chính là sự thanh bình và sự tĩnh lặng tràn ngập chúng ta, chính xác là vì sự thanh bình sâu lắng này không dễ gì có được nơi thành phố chúng ta ở. Tuy nhiên, trong khi sự thanh bình và tĩnh lặng của Thiên Chúa hiện diện xung quanh chúng ta, chúng ta lại đặt mình vào trong tâm trạng để cho phép nó ảnh hưởng đến chúng ta, trấn tĩnh chúng ta và lan tỏa khắp toàn bộ con người chúng ta. Vì sự bình an đích thực không chỉ đơn thuần là một điều gì đó ở bên ngoài, nguồn gốc của nó ẩn sâu bên trong con người. Chính Đức Giê-su đã cảnh tỉnh chúng ta ‘Anh em đừng xao xuyến…’ (Ga 14,1)

Khi đã có được bầu khí bình an thực sự xung quanh chúng ta, bấy giờ chúng ta sẽ cần dừng lại và suy niệm về sự thiện hảo của Thiên Chúa nơi Thiên nhiên. Chúng ta càng tập trung vào sự thiện hảo của Thiên Chúa được phản ảnh nơi Thiên nhiên, thì nó sẽ càng ảnh hưởng sâu đậm trên chúng ta. Nếu chúng ta có thể ngồi bên cạnh một dòng suối đang chảy róc rách, hay một thác nước đổ hay thậm chí là những ngọn sóng vỗ đang ập vào bờ, thìch úng ta mới có thể tưởng tượng hiệu quả tác động đến tâm trí và tâm hồn xao động của chúng ta. Ngay cả một ngọn sóng vỗ đang ập vào bờ cũng có khuynh hướng trấn tĩnh tâm trí của chúng ta. Nếu chúng ta có thể thêm vào sự an bình ngoại tại này những lời của một Thánh vịnh hay một đoạn Kinh Thánh phù hợp, thì quả thực điều đó sẽ giúp ích rất nhiều. Hay thậm chí một bài thơ của một nhà thơ xuất chúng vì điều đó sẽ giúp tạo ra cùng một hiệu quả. Những người được ban tặng ân huệ có khả năng nắm bắt những gì là cần thiết nhất và tuyệt vời nhất nơi Thiên nhiên và còn gì hơn nữa, họ sẽ có kỹ năng diễn tả nó đến nỗi đụng chạm đến cả tâm hồn!

Trong những trường hợp này, dù một lời cầu nguyện rõ  ràng không được thốt ra, thế nhưng tâm hồn chúng ta sẽ tán  dương Chúa theo cách thức tuyệt vời nhất và ý nghĩa nhất hơn là khi chúng ta tập trung vào Lời kinh phụng vụ của Hội thánh mỗi ngày! Những kinh nghiệm ấy được nuôi dưỡng từ đời nọ đến đời kia, cho phép chúng ta trở về với thói quen hằng ngày của mình với một tâm trí và tâm hồn trong sáng, và tìm được ý nghĩa sâu đậm hơn trong hoạt động hằng ngày. Nếu chúng ta không biết chiêm ngắm thiên nhiên, thiên nhiên sẽ giúp chúng ta có được những người bạn biết mở lòng ra với chiều kích này, và họ sẽ  giúp chúng ta đánh giá nó một cách tốt hơn từ đời nọ đến đời kia.

Nếu lời cầu nguyện được thực hiện ‘trong tinh thần và chân lý’ và còn hay hơn cả những lời được trích dẫn trong một quyển sách, thì bấy giờ những tâm tình trong tâm hồn của Mẹ Thiên Nhiên phải là một đòi hỏi dành cho mỗi con người đang khao  khát có được sự kết hiệp mật thiết với Chúa. Trong những trường hợp này, người ta phải học cách cầu nguyện từ trái tim và trong trái tim chứ không phải bằng cái đầu! Và hầu hết chúng ta- những cư dân thành thị-, rất cần đến phương thuốc này trong thời đại mình. Chúng ta phải nghiện phương thuốc này vì chúng ta đã quá quen thuộc với nhịp sống của những người giàu thích đi du lịch khắp nơi.