Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 11 ngày 25

Lm Erasto Fernandez, sss.        
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ   

    

“Điều cha ao ước cho con đó là một tình yêu dành cho Chúa chúng ta và cho vinh quang của Ngài lớn lao như những ân sủng của con, bao la như tâm hồn của Ngài.” [Gửi cho Edmond Tenaillon, tháng 1/1867]

Rõ ràng là chính từ những tác phẩm của cha Eymard mà người ta nhận ra rằng có một điều duy nhất chi phối cha suốt cả cuộc đời, đó là tình yêu Thiên Chúa, không chỉ như một sự thủ đắc nhưng như tâm điểm năng động của đời   sống   Ki-tô   giáo của

con người. Đây chính là kho tàng quý giá nhất mà một con người có thể có đượcở trần gian này. Kho báu này cũng giống như kho báu mà người nông dân đã tìm thấy trong ruộng khi cày cấy (Mt 13:44). Khi nhận ra giá trị của khó báu này, lập tức anh ta đi và bán hết mọi tài sản mình có để mua lấy thửa ruộng ấy cùng kho báu được chôn giấu trong đó. Để có được kho tàng tình yêu của Thiên Chúa, không có cái giá nào có thể trả nổi.

Nhưng cái giá mà người ta sẽ phải trả để có được tình yêu của Thiên Chúa chính là một cuộc chiến dứt khoát với Cái Tôi cho đến cùng. Chủ nghĩa cá nhân và tình yêu của Thiên Chúa không thể đồng thời tồn tại trong đời sống của con người, vì cái này sẽ loại trừ cái kia. Vì thế, đó chính là điều cha Eymard mong muốn cho những người con linh hướng của cha trong một mức độ phong phú, cũng như Chúa đã ao ước đổ đầy vào tâm hồn họ. Dù không diễn tả rõ ràng, nhưng cùng lúc ấy cha cầu xin cho việc từ bỏ Cái Tôi của họ cũng sẽ đạt đến một mức độ vượt bậc. Cha biết rằng người con linh hướng này rất quảng đại trong việc mở lòng mình ra với Chúa và người ấy đã nhận được những ân huệ tuyệt vời, thế nhưng còn nhiều điều lớn lao hơn mà người ấy có thể có. Tiêu chuẩn đánh giá mà người ấy nên nhắm đến chính là sự vĩ đại của chính tâm hồn Thiên Chúa, tâm hồn vĩ đại vô biên!

Thiên Chúa đã tỏ ra cho chúng ta thấy Ngài có thể quảng đại như thế nào trong cuộc đời của Đức Trinh Nữ Maria. Trong lời kinh Magnigicat, Mẹ đã thưa lên rằng: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng, vì Thiên Chúa Đấng Cứu Độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới. Từ nay hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc; Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả. Danh Người thật chí thánh chí tôn. Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người. Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng. Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường. Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có lại đuổi về tay trắng” (Lc 1:46-53). Và điều Thiên Chúa đã làm cho Đức Maria chính là một mẫu gương về những gì Ngài đã chuẩn bị để làm cho bất kỳ người con nào của Ngài, những người ao ước cộng tác với Ngài trong công trình cứu chuộc vĩ đại.

Thật không may, chính chúng ta là những kẻ ngăn cản lòng bao dung của Thiên Chúa qua việc đón nhận tình yêu của Ngài một cách đầy sợ hãi, đặc biệt khi điều đó đòi hỏi những khó khăn từ phía chúng ta. Thế nhưng nơi đâu người ta không sợ hãi và quảng đại như Đức Maria đã làm, thì bầu trời sẽ là ranh giới cho những gì Thiên Chúa có thể và sẽ thực hiện nơi người ấy. Lịch sử đưa ra cho chúng ta rất nhiều tấm gương về những con người như thế, và không còn nghi ngờ gì khi ngày nay vẫn còn có nhiều người như thế đang hiện diện xung quanh chúng ta … Vì thế, chúng ta cần tiếp tục cầu nguyện để Thiên Chúa có thể tìm thấy những con người can đảm và bao dung như vậy, những người mà sau này có thể trở thành những hướng dẫn viên dẫn chúng ta vào Miền Đất Hứa tràn đầy tình yêu bao la của Thiên Chúa! Và nếu chính chúng ta có thể tình nguyện để trở nên những hướng dẫn viên này, thì còn gì tốt hơn, vì Chúa sẽ sẵn sàng và hăng hái trợ giúp cho sự cộng tác quảng đại của chúng ta.