Lm Erasto Fernandez, sss.
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ
“Nói một cách nào đó, hãy làm cho cuộc đời của con bén rễ sâu trong sự tích cực (suy xét) của chân lý, ân sủng và sự tốt lành của Thiên Chúa, và cuối cùng là trong tình yêu trao ban và đón nhận một cách đằm thắm.” [Gửi cho bá tước D’Andigne, tháng 1/1866]
Khi nhìn thoáng qua cuộc đời và sứ vụ của cha Eymard, chúng ta để ý rằng nhờ một ân sủng đặc biệt được ban cho cha, cha đã nhấn mạnh đến mặt tích cực của lời đáp trả của chúng ta đối với lời mời gọi của Thiên Chúa đó là trở nên con cái Ngài. Trong tất cả các tác phẩm cũng như giáo huấn của mình, cha đã lập đi lập lại khía cạnh tình yêu hơn là sự hoán cải, sự tự hủy cái tôi, chú trọng quá nhiều vào tội lỗi và hệ quả tiêu cực của nó. Cha luôn luôn động viên những người con linh hướng của mình nhìn theo hướng tích cực, thực vậy, cha khẳng định rằng họ được bén rễ nơi khía cạnh tích cực của Chân Lý về sự tốt lành, tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa hơn là nơi những khía cạnh tiêu cực chẳng hạn như sự công bằng và sự trừng phạt của Ngài.
Mặc dù hầu hết những người khác không tìm được một điều gì đó từ các Sách Tin Mừng, thì chính cha lại tự ràng buộc mình phải đọc hai chương Kinh Thánh mỗi ngày, điều mà cha đã thực hiện trong suốt quãng đời linh mục, cha không thể bỏ lỡ mặc khải chân thật này của Chúa Giê-su. Thậm chí dụ ngôn quen thuộc nhất về Người con hoang đàng được nhắc đến trong Tin Mừng Luca chương 15 ‘Tất cả các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng. Những người Pha-ri-sêu và các kinh sư liền xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng”. Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này…’ (15,1-2). Cách Đức Giê- su giải quyết vấn đề của người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình là một trường hợp khác mà chúng ta thấy rõ điều Người ưa thích là gì (Ga 8,1-11). Ngược lại với nền tảng của phái Giăng-xê-nít vốn đã ảnh hưởng sâu đậm trong thời đại mình, việc nhấn mạnh của cha Eymard về khía cạnh tích cực, về tình yêu như là tâm điểm trong mối tương quan của chúng ta với Thiên Chúa, thể hiện đóng góp chân thành của cha cho Hội Thánh trong thời đại của cha.
Tuy nhiên, con đường của cha không êm đềm, cũng chẳng ngọt ngào chút nào. Cha đã sống điều cha thường loan báo ‘Nơi Thánh Thể, Thiên Chúa hiến ban chính mình (chứ không chỉ một vật gì đó) hoàn toàn cho tôi, vì thế qua Thánh Thể, tôi cũng ao ước dâng hiến chính mình (cũng không phải chỉ là một vật gì đó ở dưới thế này) hoàn toàn cho Ngài. Đây là điều cha đã nhấn mạnh khi khuyên những người con linh hướng của mình, cha khuyên họ nên đáp trả lại tình yêu Thiên Chúa với cùng một tình yêu mà họ sẽ tìm thấy qua việc dâng hiến cuộc đời mình một cách vui vẻ và quảng đại hơn. Vì tình yêu không chỉ cho đi, nhưng cho đi tất cả mà không tính toán.
Câu chuyện về người đàn bà trong Tin Mừng đã đến gặp Đức Giê-su khi Người ngồi vào bàn ăn tại nhà ông Si-môn cùi quả thực là quá rõ! Khi bà đập vỡ bình sành và đổ rượu lên đầu Người, bà đã dâng cho Đức Giê-su không chỉ thứ dầu cam tùng nguyên chất, nhưng còn dâng chiếc bình sành bằng thạch cao đắt tiền nữa. Chính vì vậy cha Eymard động viên chúng ta, thậm chí là ngay hôm nay, hãy dâng hiến tất cả cho tình yêu mà Chúa Cha đã tuôn đổ trên chúng ta khi kêu gọi chúng ta trở thành con cái yêu dấu của Ngài. Tình yêu, khi chân thành và bằng cả tấm lòng, sẽ không bao giờ nói ‘đủ’ nhưng vẫn tiếp tục cho đi đến cùng, và còn gì hơn, niềm vui sướng trong việc cho đi, xem đó như một đặc ân được chọn lựa để cho đi mãi mãi.