Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 12 ngày 19

Lm Erasto Fernandez, sss.        
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ   

    

“Một tu sĩ Thánh Thể phải thuộc về Đức Vua và theobước Người đến bất cứ nơi đâu” [Gửi cho thầy Marie Ratons, tháng 4 năm 1864]

Điều mà cha Eymard nói đến ở đây quá đủ để cho thấy rằng Ông Chủ ở đâu thì tôi tớ của Ông cũng sẽ ở đó với Ông. Tuy nhiên, trong tình yêu vô biên dành cho chúng ta, Chúa Giê-su đã làm một điều thực sự trái ngược, nghĩa làchúng ta ở bất cứ nơi đâu, chính Chúa cũng sẽ hiện diện với chúng ta, không tách rời chúng ta, nhưng luôn luôn là một phần của  chính chúng ta. Đây là một chân lý rõ ràng mà chính cha Eymard đã khám phá ra trong suốt cuộc Đại Tĩnh Tâm tại Rô- ma của cha, khi cha chờ đợi quyết định xem các linh mục Dòng Thánh Thể có được sở hữu Phòng Tiệc Ly hay không. Mặc  dầu, ước mơ vĩ đại của cha đó là các linh mục Dòng Thánh Thể một ngày nào đó sẽ sở hữu nơi mà Chúa Giê-su đã ban Thánh Thể cho chúng ta, nhưng cha đã dần dần nhận ra rằng Chúa Giê-su đã thực hiện những việc vượt xa những mong đợi thô sơ của chúng ta qua việc ban cho mỗi người một Phòng Tiệc Ly  cá nhân trong chính con người của Ngài- ở đó Ngài sẽ cư ngụ rất gần gũi bao lâu con người để ý đến chiều sâu của mối tương quan này.

Chúa Giê-su khuyến khích chúng ta khi nói rằng, ‘Này đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ dùng bữa với Ta. Ai thắng, Ta sẽ cho ngồi bên Ta trên ngai của Ta, cũng như Ta đã thắng và ngồi bên Cha Ta trên ngai của Người.’ (Kh 3,20-21). Cách làm này là một cách làm cụ  thể của Chúa Giê-su, Đấng không bao giờ áp đặt chính mình lên người khác; Ngài tôn trọng tự do của chúng ta, mời gọi chúng ta đáp trả tình yêu của Ngài với lòng quảng đại lớn lao, không phải vì Ngài kiếm được lợi lộc gì từ điều đó, nhưng đúng hơn vì chúng ta là những người lãnh nhận được nhiều nhất. Thật không may, nhiều Ki-tô hữu bận rộn suốt ngày và suốt tuần mà không có thời gian rảnh rỗi để dành cho vị Thượng Khách, nhưng Ngài vẫn kiên nhẫn chờ đợi và tỏ lòng yêu thương đối với những quan tâm ít ỏi mà họ dành cho Ngài.

Như Chúa đã đánh giá cao sự hiện diện của chúng ta, thì các tu sĩ Thánh Thể cũng phải biết đón nhận Đức Ki-tô đến hiện diện nơi mình. Chúng ta cần tự đào luyện mình để ý thức được sự hiện diện của Chúa cũng như là thực thi kế hoạch và thánh ý của Ngài, tất cả những gì làm nên cuộc sống của chúng ta. Khi cuộc đối thoại sống động ấy tiếp tục diễn ra trong suốt cả ngày, người ta có thể tưởng tượng ra những ơn phúc mà chúng ta sẽ nhận được. Có một điều là chúng ta sẽ không bao giờ cảm thấy cô đơn, vì chính Chúa Giê-su đã hứa với chúng ta rằng, ‘Thầy sẽ không để anh em mồ côi. Thầy đến với anh em. Một ít nữa thôi, thế gian sẽ không còn thấy Thầy. Phần anh em, anh em sẽ được thấy Thầy, vì Thầy sống và anh em cũng sẽ sống. Ngày đó, anh em sẽ biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy, anh em ở trong Thầy, và Thầy ở trong anh em. Ai có các điều răn của Thầy và tuân giữ, người ấy là kẻ yêu mến Thầy. Mà ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Cha Thầy yêu mến. Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy!.’ (Ga 14,18-21).