Lm Erasto Fernandez, sss.
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ
“Chúng ta cần sống trong sự tạ ơn vốn thúc đẩy một tâm hồn cảm nghiệm được niềm vui về những ân huệ và phúc lành của Chúa” [ gửi cho bà Lepage, tháng 3 năm 1867]Việc trưởng thành trong đời sống thiêng liêng cũng có thể được đánh giá qua sự thanh thoát và thoải mái với việc một ai đó nhận được những dấu chỉ và sự linh hứng của Thánh Thần mời gọi chúng ta liên kết mật thiết hơn với
Đức Ki-tô. Ban đầu, khi hành trình thiêng liêng mới bắt đầu, người ta luôn cần người khác dẫn dắt và động viên như thánh Mác-cô trích dẫn lời trong sách ngôn sứ I-sai-a rằng ‘phần anh em, mầu nhiệm Nước Thiên Chúa đã được ban cho anh em; còn với những người kia là những kẻ ở ngoài, thì cái gì cũng phải dùng dụ ngôn, để họ có nhìn mãi nhìn hoài cũng chẳng thấy, có nghe đi nghe lại cũng chẳng hiểu, kẻo họ trở lại và được ơn tha thứ’ (Mc 4,11-12). Nhưng khi cái nhìn của chúng ta tỏ tường dưới sức mạnh và bàn tay yêu thương của Thiên Chúa, chúng ta sẽ bắt đầu nhận ra những điều kỳ diệu mà Chúa chúc lành cho chúng ta mỗi lúc trong ngày sống.
Đó là lúc chúng ta bắt đầu sống trong sự tạ ơn để hoàn thành tất cả những gì đã được nhắc đến trong phần mở đầu của mỗi Thánh Lễ, ‘Lạy Cha trên trời, thật là chính đáng để chúng con dâng lời cảm tạ và ngợi khen trong mọi lúc mọi nơi’. Vào thời điểm này của cuộc hành trình, người ta bắt đầu nhận thấy bàn tay yêu thương của Thiên Chúa, không chỉ nơi những ơn lành của Người, mà còn nơi những biến cố khác mà dường như là sự từ bỏ, trừng phạt hay bất cứ điều gì khác. “người trung tín cũng như kẻ bất tín đều phải gánh chịu những bấp bênh và bất an trong cuộc đời này, nhưng con cái Thiên Chúa luôn luôn cậy dựa vào tình yêu của Chúa Cha. Chính vì lý do này mà ánh sáng chiếu rọi vào giữa đêm tối, niềm vui không thể hiểu nổi ngay giữa nỗi buồn và chúng ta có thể tìm thấy cái giá của hạnh phúc cũng như hiểu rõ hơn về những tình cảnh xung quanh chúng ta” (trích thánh vịnh 32- Psalms Now, Leslie Brandt).
Thực tế, khi điều này bắt đầu xảy ra, những người được yêu sẽ nhận ra Thiên Chúa nơi mọi sự và trong mọi người, điều mà họ không có được khi không kết hiệp với Thiên Chúa. Và hơn thế, với mỗi thành công trong việc “khám phám” tình yêu của Người, sự hồi hộp và niềm vui của việc kiếm tìm càng tăng lên, nhiều đến mức sau đó cuộc sống sẽ giống như một cuộc săn tìm kho báu. Bấy giờ những lời của Chúa Giê-su sẽ ứng nghiệm, ‘anh em đừng tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư nát, và kẻ trộm khoét vách lấy đi. Nhưng hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm không khoét vách lấy đi. Vì kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó. Đèn của thân thể là con mắt. Vậy nếu mắt anh xấu, thì toàn thân anh sẽ tối. Vậy nếu ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối, thì tối biết chừng nào! Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được’ (Mt 6,19-24).