Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 12 ngày 6

Lm Erasto Fernandez, sss.        
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ   

    

Chúa chúng ta yêu quý trẻ  thơ- vì trẻ thơ chóng quên những phiền phức đã qua và luôn luôn sống giây phút hiện tại. Đó là điều đem lại cho  chúng sự đơn sơ và bình an.” [gửi cho bà Benoite  Richard, tháng 3 năm 1865]

Trẻ thơ có thể được miêu tả qua nhiều đặc điểm, nhưng nhữngđặc điểmchủ yếu được  chỉ ra trong Kinh Thánh đó là: sự nhỏ bé và sự bất lực không thể tự giúp mình được trong mọi tình huống. Khi Chúa Giê-su gọi một em nhỏ lại và đặt trước mặt các tông đồ, những người vừa mới tranh luận xem ai là người lớn nhất trong số họ, Ngài bảo các ông ‘Thầy bảo thật anh em: Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa như một trẻ thơ thì sẽ chẳng được vào’ (Mc 10,15).

Có lẽ không có phẩm chất nào mà Thiên Chúa yêu thích hơn cho bằngviệc chúng ta trở nên giống trẻ thơ trước Nhan Người. Thật tình mà nói, bất chấp mọi tiến bộ về trí tuệ và khoa học của chúng ta, thì khi nhìn vào bức tranh toàn cảnh của vũ trụ đang trải rộng trước mắt chúng ta, chúng ta mau chóng  nhận ra chúng ta quá nhỏ bé và tầm thường biết bao trước toàn bộ công trình sáng tạo của Thiên Chúa. Nhưng dường như chúng ta muốn điều khiển cuộc đời mình để đi đến thành công cuối cùng dựa vào sức lực của chính mình! ‘Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố’ (Mt 15,14).

Làm thế nào chúng ta có thể tự đào luyện mình để phát huy phẩm chất đáng yêu này đó làtrở nên giống trẻ thơ, đặc  biệt trong cách đối xử của ta với Thiên Chúa? Ở đây, tiến trình này cũng phải bắt đầu với việc quy hướng về Thiên Chúa.

Chúng ta cần quan sát một cách cẩn thận xem Chúa Giê-su đối xử với trẻ thơ như thế nào. Khi các tông đồ ngăn cản các bậc cha mẹ đưa con cái của mình đến để được Chúa Giê-su chúc lành, ‘Ngài bực mình nói với các ông, “Cứ để trẻ em đến với Thầy; đừng ngăn cấm chúng; vì Nước Thiên Chúa là  của những ai giống như chúng”’ (Mc 10,14). Người rất nhẹ nhàng và đón nhận chúng, không đòi hỏi ở chúng bất cứ điều gì như chúng ta vẫn thường làm hay tưởng tượng rằng Ngài sẽ làm  như vậy. Có lẽ điều làm cho trẻ thơ đến gần với Chúa Giê-su chính là tính mạnh dạn, ngây thơ và đơn sơ của chúng- chúng nắm lấy mọi thứ, đặc biệt khi được cha mẹ cho phép, bên cạnh đó, chúng bằng lòng với sự nhỏ bé của mình. Dĩ nhiên, điều này chỉ đúng cho tới khi chúng trưởng thành và được người lớn hướng dẫn để bỏ đi những cái tôi đang lớn dần của mình.

Chúng dễ dàng thỏa mãn với sự nhỏ bé của mình, và do đó cũng hài lòng với những gì mình có. Thậm chí dù chỉ một  đồ vật rẻ tiền không có giá trị cũng đủ làm cho chúng vui thích hàng giờ. Nhưng khi đối xử với Cha của chúng ta, Ngài ban cho chúng ta những gì là tốt nhất- Chúng ta lại không cảm thấy hoàn toàn thỏa mãn khi ở trước Nhan Ngài, đặc biệt khi chúng ta biết cách ở lại trong nhà của Ngài cũng như ở lại trong tình yêu của Ngài? Nguyên việc ở trước Nhan Ngài thôi cũng đủ làm cho chúng ta hài lòng mà không phải lo nghĩ đến quá khứ hoặc tương lai! Những điều này sẽ được Chúa Cha đầy lòng yêu thương lo liệu, không cần chúng ta phải làm bất cứ việc gì cả. Quả thật, với cách làm này, chúng ta có thể bình an thư thái trong suốt cuộc đời, thậm chí giữa những sóng gió hay những thử thách ghê gớm nhất. Không gì có thể làm phiền chúng ta, “Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u, con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. Côn trượng ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm… Lòng nhân hậu và tình thương Chúa, ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời, và tôi được ở đền Người, những ngày tháng, những năm dài triền miên” (Tv 23).