Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 4 ngày 4

 

Khi chúng ta làm việc nặng nhọc, chúng ta phải ăn uống đầy đủ. Thật là một niềm vui khi cô có thể thường xuyên Rước Lễ! Đó chính là cuộc sống của chúng ta và nguồn trợ lực cho chúng ta trong cuộc sống này – Hãy rước lễ thường xuyên và Chúa Giê-su sẽ biến đổi cô thành chính Người.” (Gửi cho cô Grisaud, tháng 1/1855)

 

Chúng ta cần nhớ lại rằng: vào thời cha Eymard, việc Rước Lễ thường xuyên là một hiện tượng hiếm thấy. Ngoại trừ những người đạo đức thánh thiện tận hiến cuộc đời để loan báo Nước Trời thì mới được đặc ân rước Chúa,

Đấng hiện diện nơi Bí Tích tình yêu,mỗi ngày. Còn tất cả những người khác chỉ được thỏa lòng ước nguyện vào dịp chia sẻ bàn tiệc Thánh Thể. Ngược lại với nền tảng này, cần phải chú ý đến cách làm của cha Eymard, khi cha so sánh Thánh Thể với của ăn nuôi dưỡng thể lýhằng ngày của chúng ta. Rõ ràng là chúng ta càng làm việc nặng nhọc, chúng ta lại càng cần nhiều năng lượng và sức khỏe hơn, và điều đó chỉ có thể xuất phát từ hai con đường. Chúng ta cần phải ăn những đồ ăn bổ dưỡng, những loại thực phẩm có tác dụng bồi bổ sức khỏe và sự phát triển, và kế đến chúng ta cần tập thể dục để đảm bảo rằng những gì chúng ta ăn sẽ được tiêu hóa và biến đổi thành năng lượng đáp ứng cho công việc mà chúng ta cần làm. Chỉ khi ấy chúng ta mới có thể thực hiện được những công việc căng thẳng trong một thời gian đáng kể.

Chân lý chứa đựng trong lời khẳng định của cha Eymard,đó là: của ăn mà chúng ta lãnh nhận trong Thánh Lễ chính là con người của Đức Giê-su, chứ không phải là một thứ bánh phép thuật tự động biến đổi con người ta thành một người khổng lồ về mặt tinh thần. Chúng ta cần phát triển một mối tương quan cá vị sâu sắc và đằm thắm với Chúa Giê-su, và điều này chỉ có thể xảy ra thông qua việc tương giao thường xuyên và có ý thức. Vì thế, việc cử hành Thánh Thể sẽ phải trở thành một hôn ướcriêng tư với Chúa, lắng nghe Lời Chúa trong phần đầu của phụng vụ, nắm bắt điểm mấu chốt liên quan đến tình yêu của Chúa Cha dành cho chúng ta và sau đó đi đến việc dâng hiến hoàn toàn mọi khía cạnh mà Cái Tôi vẫn thống trị. Khi đã thực hiện việc này dưới hình thức biểu tượng trong suốt buổi cử hành, thì cần phải áp dụng việc dâng hiến này trong suốt ngày sống.

Bất cứ ai chuẩn bị lãnh nhận một của ăn tinh thần như thế đều có thể được đảm bảo về một sự thăng tiến hết sức kinh ngạc, vì mục đích mà Chúa Giê-su ban Thánh Thể cho chúng ta chính là chúng ta có thể được kết hiệp với Người qua việc cộng tác vào ơn cứu độ của chính chúng ta cũng như giúp Người đến với ‘những con chiên khác’ đang cần nghe tiếng nói của Người thông qua chúng ta. Tiến trình này có thể không lãng mạn lắm, thế nhưng nó sẽ rất thực tế và chắc chắn. Sau một thời gian dài, những người xung quanh sẽ có thể nhận ra sự khác biệt nơi cuộc đời của con người này. Chúng ta biết rằng sau khi nghe rất nhiều về sự thánh thiện của cha sở họ Ars, một người đàn ông đã đến thăm cha để xác minh sự việc. Khi trở về, bạn bè của người đàn ông ấy hỏi ông về những gì ông đã thấy ở Ars, người đàn ông đã thốt lên: “Tôi đã gặp Chúa nơi con người ấy!” Những ai đã biết cha Eymard vào thời ấy sẽ có thể nói tương tự như vậy, mặc dù họ có thể nói một điều gì đó đại loại như: ‘Tôi đã thấy Thánh Thể nơi thịt và máu!’ Điều ấy chẳng lẽ không làm cho họ dễ dàng nhận ra Chúa Giê-su như một con người thực sự trong Bánh Thánh Thể hay sao?!