Tháng Năm, Ngày 09

 

“Hiến lễ bản vị là tình yêu chân thật, tình yêu chân thật duy nhất.” [ ]

Một ai đó đạt đến tầm mức dâng hiến hoàn toàn bằng tình yêu chỉ khi người ấy nếm cảm được sự ngọt ngào của Thiên Chúa. Cho đến lúc đó, chắc chắn là luôn luôn có những sợ hãi và nỗi nghi ngờ kéo dài. Chúng ta nhận ra điều này ngay giữa các tông đồ sau biến cố phục sinh của Chúa Giê-su. Mặc dù các ông biết rõ rằng Chúa Giê-su đã sống lại và giờ đây Ngài hoàn toàn ở một trạng thái khác, nhưng ‘vài người trong các ông vẫn nghi ngờ!’ (Mt 28,17). Điều này cũng giống việc một người nào đó đang xuống một con dốc thẳng đứng: đang lúc tưởng rằng mình có thể làm việc đó một cách an toàn, thì người ấy cảm thấy đôi lúc cũng cần phải bám vào rào chắn, để đảm bảo mọi chuyện diễn ra một cách êm xuôi. Thế nhưng khi người ta cảm nhận được tình yêu, đặc biệt là tình yêu mà Chúa Cha dành cho chúng ta, bấy giờ những nỗi sợ hãi bên trong sẽ tan biến mất và người ta sẵn sàng dâng hiến hoàn toàn mà không cần điều kiện gì cả.

Vì thế, về phía con người, cần phải tạo ra được quà tặng. Quà tặng bản vị chính là kết quả của việc cảm nhận tình yêu đích thực cũng như sự diễn tả của tình yêu ấy. Và khi chúng ta suy nghĩ đến điều này, thì quả thực quà tặng chỉ có ý nghĩa và giá trị khi được bao trùm bởi tình yêu. Không có tình yêu, quà tặng sẽ không hoàn toàn tự nguyện, và sau này có thể bị trả lại. Nhưng khi được trao tặng bằng một cử chỉ yêu thương có ý thức, thì thật khó có thể tưởng tượng rằng người ta sẽ trả lại món quà ấy. Hơn thế nữa, mức độ của sự trao tặng ấy sẽ mỗi ngày một thăng tiến cùng với sự thăng tiến của việc cảm nghiệm về tình yêu Thiên Chúa.

Thật là ngạc nhiên vì tình yêu có thể chiếm hữu được một con người! Đó là sức mạnh vĩ đại nhất trên trần gian. Trong số hàng trăm câu chuyện tình nổi tiếng ở Trung Quốc, có một câu chuyện kể về một người đàn ông Trung Quốc cưới một người đàn bà lớn hơn mình 10 tuổi. Vì điều này mà xã hội phê phán họ và đối xử lạnh nhạt với cả hai bằng những cách thức khác nhau. Vì thế, họ đã rời khỏi làng của mình và đến sống trên một dãy núi cao, chỉ mình họ và không bị ai quấy rầy. Nhưng việc xuống núi để mua những đồ dùng cần thiết hằng ngày đã thực sự trở thành một vấn đề. Vì thế, để tạo điều kiện thuận lợi cho vợ mình, người đàn ông trẻ tuổi ấy đã làm ra những bậc thang dọc theo sườn núi và anh ta cần 50 năm để hoàn thành xong 6000 bậc thang. Ngày nay, những bậc thang này là một kỷ niệm tưởng nhớ tình yêu của người đàn ông ấy dành cho người vợ yêu quí của mình. Lịch sử cũng cho chúng ta rất nhiều tấm gương anh hùng khác.

Hạnh phúc và bình an đích thực chỉ có nơi một gia đình hay cộng đoàn khi từng thành viên biết thực hành việc dâng hiến bản thân bằng tình yêu. Trong gia đình ấy, mỗi thành viên có thể cảm nghiệm được sự tiến bộ tối đa về những phẩm chất cần thiết của con người, đặc biệt là sự hy sinh bản thân. Nơi đâu thiếu vắng điều này, cụ thể là trong đời sống của các bậc cha mẹ và những người lớn tuổi, thì sau này sẽ không thể khắc sâu điều ấy vào tâm trí của con cái được. Thật sự, họ thậm chí không thể hiểu được ý nghĩa của việc dâng hiến mà chỉ nhìn nó như một điểm tiêu cực, một dấu hiệu của sự yếu đuối hơn là một sự tưởng niệm đến tình yêu chân thực.

Thánh Thể chính là tình yêu của Thiên Chúa  vẫn còn dễ bị tổn thương nơi những người không được yêu thương trên thế giới.