“Thiên Chúa đã ban thưởng cho Mẹ Maria vinh quang và danh dự. Mẹ chính là kiệt tác của tình yêu Ngài” [ ]
Trong sự nhân lành, Chúa Cha luôn gợi lên cho chúng ta một hình ảnh cụ thể về những gì Ngài mong ước chúng ta trở thành qua việc sử dụng lý trí và ý chí tự do của chúng ta. Vì thế, Ngài đã sai Con Một của Ngài xuống thế làm người, và Đức Giê-su đã hoàn toàn trở nên giống chúng ta về mọi sự ngoại trừ tội lỗi. Nhưng trong trường hợp của Đức Giêsu, người ta có thể nói rằng Người là một mẫu người lý tưởng vì Người được sinh làm Con Thiên Chúa, còn chúng ta thì không, chúng ta không thể giống như Đức Giê-su được! Với ý nghĩ như thế, dường như Thiên Chúa đã ban cho chúng ta một mẫu gương khác, lần này là một người phụ nữ giống như chúng ta. Ngài đã ban thưởng người nữ ấy danh dự và vinh quang, nhưng Ngài đã làm cho người phụ nữ ấy nên hoàn thiện ngay từ đầu khi tuôn đổ tình yêu của Ngài trên bà. Và Đức Maria đã quảng đại đáp lại qua việc đón nhận sự ban phát tình yêu của Thiên Chúa, và rộng lòng chia sẻ tình yêu ấy cho tất cả những ai bước vào cuộc đời của Mẹ.
Những phẩm chất mà Chúa Cha tuôn đổ xuống trên Mẹ Maria không khác gì những phẩm chất mà mỗi con người được trao tặng. Thánh vịnh 8 nói ‘ban vinh quang danh dự làm mũ triều thiên, đặt muôn loài muôn sự dưới chân’ (8,5-6). Và Thiên Chúa tiếp tục thi ân giáng phúc cho chúng ta bằng mọi ơn phúc thiêng liêng trên quê trời, và nhờ Đức Giê-su Ki-tô (Ep 1,3-10). Vì vậy, chúng ta có thể nói rằng chúng ta chẳng thiếu thốn hơn bao nhiêu so với những gì Mẹ Maria được trao phó- điểm khác biệt chính yếu giữa Mẹ Maria và chúng ta chính là: Mẹ đã quảng đại và liên lỉ đáp trả, trong khi chúng ta lại chọn lựa và chần chừ trong lời đáp trả của mình. Mỗi lần chúng ta chọn lựa Cái Tôi hơn là Thiên Chúa, thì chúng ta làm thay đổi và bóp méo hình ảnh của Thiên Chúa nơi chúng ta, xóa bỏ vinh quang được trao ban cho chúng ta.
Tuy nhiên, từ thời nọ tới thời kia và qua mọi thời đại, Thiên Chúa nâng cao những con người anh dũng biết đáp trả lời mời gọi của Ngài cách quảng đại và thông suốt như Mẹ Maria vậy. Cha Eymard là một con người như vậy, cha luôn cố gắng để hoàn thành ý muốn của Thiên Chúa. Chắc chắn, cha cũng có những giới hạn trong thân phận con người, tuy nhiên, cha đã đáp trả một cách anh dũng, đặc biệt là mời gọi những anh em Thánh Thể cũng biết làm như cha. Cha cũng đã lôi kéo sự chú ý của chúng ta vào những phương thế cao siêu của việc hiến ban chính mình nơi Thánh Thể, và khuyến khích chúng ta gắn kết việc hiến mình nhỏ bé của chúng ta với việc hiến mình của Đức Giê-su và dâng lên Chúa Cha mỗi ngày.
Cha Eymard cũng để lại cho chúng ta mẫu gương về việc tôn sùng đậm tình con thảo và yêu thương của cha đối với Mẹ Maria. Khi còn là một linh mục trẻ, cha đã không làm gì mà không hỏi ý kiến Mẹ Maria. Cha đã viếng thăm nhiều Đền thờ kính Đức Maria không chỉ với tinh thần của lòng đạo đức bình dân, nhưng còn bằng tình con thảo và tôn kính đối với Mẹ Maria. Cha đã đặt cả trái tim và linh hồn mình vào Hội Dòng Ba Đức Mẹ mà cha được chỉ định làm Linh hướng, tìm cách lôi kéo càng nhiều người biết noi gương bắt chước Đức Mẹ càng tốt. Đối với cha Eymard, lòng tôn sùng đối với Mẹ Maria không phải là dùng những lời nguyện được trích dẫn, hay dùng những lời ngợi khen Mẹ Maria, nhưng là tìm cách đáp trả lời mời gọi của Chúa một cách thân mật và bằng cả tấm lòng như Mẹ Maria đã làm. Cũng thế, trong hoạt động tông đồ, cha khắc họa tinh thần và sự thúc giục đã khiến Mẹ Maria lên đường với tất cả những tất bật để đến thành Giu-đa, trở thành người phục vụ cho người chị họ E-li-za-bét đang mang thai. Vả lại, cũng như Mẹ Maria ở Cana, cha đã tìm cách đến với những người đang cần giúp đỡ ở xung quanh mình, đặc biệt những người bị bỏ rơi nhất vào thời của cha, những con người sống ở khu ổ chuột của Paris, những tù nhân,… Trong mọi sự, cha chỉ ra cho chúng ta thấy rằng Mẹ Maria thực sự là kiệt tác của tình yêu Thiên Chúa.