“Để thành công trong việc đó (cầu nguyện), chúng ta nên làm việc đó khi vừa thức dậy, khi toàn thân chúng ta cảm thấy thoải mái và thanh thản. Chúng ta cần suy gẫm trước bất kỳ chuyện gì khác.” (trích từ lá thư gửi cho chị gái đồng thời là mẹ đỡ đầu của cha, chị Marianne, 1837).
Một trong những điểm nổi bật của cha Eymard chính là rất thành thạo nghệ thuật cầu nguyện. Và trong việc hướng dẫn người khác về khía cạnh này của đời sống tâm linh, cha thuộc hàng những bậc thầy đó. Khi viết cho những người mà cha hướng dẫn, cha phải tìm cách giải quyết rất nhiều vấn đề thực tiễn, cụ thể là mỗi một người thụ hướng đều trình bày trường hợp riêng của mình. Ở đây, cha viết cho chính chị gái của cha, một giáo dân bận rộn với những công việc nội trợ. Hiểu được một người như thế phải gánh vác biết bao công việc để có thể điều hành được một gia đình, cha đề nghị rằng cầu nguyện phải được xem là công việc đầu tiên vào ban sáng. Tâm trí lúc đó vẫn còn trong sáng và không bị vướng bận bởi nhiều vấn đề trong ngày sẽ xảy ra sau này, vì thế mới có thể rảnh rang để hướng về Chúa.
Bên cạnh đó, đây chính là việc thực hành tốt để dâng phần đầu tiên của ngày sống chúng ta cho Chúa, nó cũng tăng sức mạnh cho cả ngày sống. Điều đó cũng giống với việc tiếp thêm nhiên liệu vào xe, xử lý tất cả biến cố trong ngày bằng nhiên liệu thích hợp. Tuy nhiên, trong đời sống tâm linh, điều then chốt đó là: chúng ta cố gắng làm tất cả mọi chuyện trong suốt ngày sống qua việc vâng phục Chúa, một điều gì đó mà nói theo lẽ tự nhiên là rất khó thực hiện nếu như không ý thức điều đó. Vì thế, người ta khuyên nên chú ý đến bản thân một cách đúng đắn ngay từ bước khởi đầu, rồi sau đó mới có thể hy vọng mọi thứ sẽ diễn ra một cách êm xuôi theo đúng kế hoạch.
Cũng thế, việc chiêm niệm một cách hiệu quả không chỉ là vấn đề suy nghĩ về những thủ tục và chiến lược hợp lý cho ngày sống. Đó chính là vấn đề phân định ý muốn của Thiên Chúa đối với chúng ta và hướng ý muốn của chúng ta theo Ngài, chắc chắn là chúng ta làm mọi sự theo tinh thần vâng phục và yêu thương. Chỉ thái độ ấy mới làm cho việc phục vụ của chúng ta có ý nghĩa và được Chúa chấp nhận. Hơn nữa, dành thời giờ để cầu nguyện vào khởi đầu ngày mới cũng đảm bảo cho chúng ta lường trước được những biến cố nổi trội trong ngày, và quyết định xem tinh thần vâng phục của chúng ta có thể chịu đựng được đến mức nào. Khi những điều này được xem xét theo một viễn cảnh hợp lý, thì những cơ hội đó là: khi biến cố xảy ra, thì nó sẽ xảy ra theo chương trình mà chúng ta đã cầu nguyện.
Khi đã nói và làm như vậy, chúng ta phải tốn nhiều công sứcđể có thể làm cho việc cầu nguyện của mình sinh hoa kết trái trong đời sống thường ngày. Chúng ta càng bình thản và an bình, chúng ta lại càng dễ dàng phó dâng vào tay Chúa những vướng bận của cuộc đời ta. Và thậm chí ngay cả khi chúng ta đã nỗ lực lắm rồi, thì vẫn có những giới hạn lên lên xuống xuống, những thăng trầm ngày qua ngày phát xuất từ những tình huống vượt quá tầm kiểm soát của chúng ta. Chúng ta cần kiên nhẫn với chính mình cũng như chính Chúa đã kiên nhẫn với chúng ta. Một ngày nào đó, ân sủng của Ngài sẽ hoàn toàn chiến thắng khải hoàn trên cuộc đời chúng ta. Nhiệm vụ của chúng ta đơn giản chỉ là đáp lại Ngài mỗi khi Ngài dẫn dắt chúng ta qua Thần Khí của Ngài. Mọi sự Ngài sẽ chăm lo theo cách của chính Ngài!