Tháng Tư, Ngày 13

 

Chúng ta phải biết sự tầm thường của tinh thần phát xuất từ đâu. Điều đầu tiên là điều xấu nhất: đó là một tâm trí trống rỗng, một đời sống quá năng động. Không gì có thể giữ được nó. Nó giống như hạt giống Tin Mừng rơi trên đường thênh thang. Liều thuốc trị liệu đó là: đưa tâm trí trở về với việc suy niệm tự nhiên qua việc đọc sách hay những suy niệm nghiêm trang vốn đánh động nó và giúp nó được tập trung.” (hướng dẫn cho một người con linh hướng biết cách cầu nguyện lại)

Ở đây, chúng ta nhận được một lời khuyên thực tế khác liên hệ đến những khó khăn trong khi cầu nguyện. Vấn đề được bàn luận ở đây dường như là sự chia trí trong khi cầu nguyện. Trước tiên, thật là hữu ích để nhận ra rằng những lo ra chia trí này là một điều tự nhiên của tâm trí con người. Những lo ra chia trí quấy rầy chúng ta trong hầu hết những hoạt động mà chúng ta thực hiện. Tuy nhiên, khi những lo ra chia trí này trở nên vượt quá giới hạn, chúng sẽ đưa đến những căn bệnh. Dĩ nhiên căn bệnh rõ rệt và nghiêm trọng nhất chính là căn bệnh mà cha Eymard đề cập đến:thiếu kỷ luật hay thiếu tự chủ. Kỷ luật này là một điều gì đó phải được áp dụng trong suốt ngày sống. Chẳng hạn, khi làm việc trên máy vi tính, đầu óc chú ý đến lá thư vừa mới gửi đến và đang nằm trên bàn ngay trước mũi của người ta, và người ta sẽ tạm dừng việc đánh máy lại để đọc lá thứ ấy. Hành động này cho thấy một sự thiếu kỷ luật và theo lẽ tự nhiên, nó sẽ đem đến nhiều xao lãng và làm cho công việc trở nên kém chất lượng.
Điều người ta cần làm, đó là: tập trung vào việc đánh máy và đọc lá thư vào thời gian hay một ngày sau đó, có lẽ khi công việc đánh máy đã hoàn tất. Nếu kỷ luật này được tuân thủ một cách nghiêm túc và thường xuyên trong suốt ngày sống, thì bấy giờ người ta có thể lập tức nhận raích lợi của nó trong lúc cầu nguyện. Thật tình mà nói, lời khuyên mà cha Eymard đưa ra cũng cùng một ý tưởng ấy. Việc đầu tiên người ta cần làm, đó là: học cách làm chủ tâm trí để thực hiện một công việc trong ngày với một mục đích và đối tượng cụ thể. Thế nhưng, trong khi cầu nguyện, tất cả những gì người ta cần làm là trở về với chủ đề đã được chọn lựa cho việc cầu nguyện. Và cách dễ nhất, đó là: đọc lại bản văn đã chọn và nắm bắt dòng tư tưởng mà mình đang bận tâm tới.
Khi vấn đề đã xâm chiếm cả tâm trí, thì chính tâm trí cần được kiểm soát và không được có nhiều cảm xúc. Tuy nhiên, đằng sau những lời đề nghị này là một tiền giả định cho rằng người cầu nguyện thực sự chỉ muốn kết hiệp với Chúa mà thôi. Nếu mục tiêu này không rõ ràng hay nếu người ta có đầu óc phân tán, thì rõ ràng là những chiến lược được đề nghị ở đây sẽ không thực hiện được. Tất cả những người hướng dẫn tâm linh còn nói thêm rằng:vào giai đoạn đầu của việc cầu nguyện, thật hữu ích nếu người ta dành ít thời giờ để giữ cho tâm trí được tĩnh lặng và được “sưởi ấm” khi cầu nguyện. Mặc dù việc thực hành này dường như là tiêu tốn thời gian, tuy nhiên, nó sẽ tiết kiệm được nhiều thời giờ chia trí.