Sư Huynh Phêrô Nguyễn Đình Long, FSC
Ed 37, 12 – 14. 11 Gà, 1-45
Chúng ta bước vào Chúa nhật 5 Mùa chay năm A. Dung mạo thần linh của Đức Giêsu tiếp tục được hé mở cho chúng ta ngang qua những hình ảnh biếu tượng được truyền thống Cựu Ước sử dụng để ám chỉ Đức Chúa ( tức Giavê ) là Thiên Chúa của Israel. Tất cả là để chuẩn bị giúp các tân tòng lãnh nhận Phép Rửa vào đêm Vọng Phục Sinh.
Hình ảnh tuần này là SỰ SỐNG LẠI và SỰ SỐNG.
Bất kỳ ai, kể cả người nghèo khổ, một cách bình thường đều sợ chết và ham sống. Kẻ thù đáng sợ nhất của nhân loại là Sự Chết! Trước kẻ thù này, con người hoàn toàn bất lực : không ai thoát khỏi tay tử thần. Khi đến, nó buộc con người phải ra đi theo nó với bàn tay trắng, bỏ lại mọi sự mình tích luỹ cả đời lại cho kẻ khác (Lc 12, 16-21).
Mọi nỗ lực tìm sống lâu, sống thêm đôi chút đều thất bại!
Thiên Chúa là sự sống, là cội nguồn sự sống! Nơi Người không hề có bóng dáng của tử thần. Ai kết hợp với Thiên Chúa thì sức sống thần linh của Chúa sẽ ngự trong người ấy và tử thần không chộp bắt người ấy được; và rồi vì xác phàm phải chết thì ThiênChúa cũng SẼ cho họ được SỐNG và được SỐNG LẠI, hiệp thông với Người trong sự sống vĩnh cửu.
Lời Chúa hôm nay cho chúng ta chiêm ngắm 2 dấu lạ, qua đó mời gọi chúng ta HÃY TIN VÀO THIÊN CHÚA LÀ SỰ SỐNG LẠI và LÀ SỰ SỐNG ; và một khi đã tin rồi thì “ sẽ không bao giờ phải chết” ( Ga 11,26).
Bài đọc 1 thuật lại lời Đức Chúa hứa sẽ cho dân Israel được hồi sinh, trích ra từ một thị kiến Chúa ban cho Edekiel được thấy dân đang trong tình trạng lưu đày, nỗi nhục nhã cơ hàn làm dân nhụt chí, họ mất hết hi vọng, họ than thở “ xương chúng tôi đã khô, hi vọng của chúng tôi đã tiêu tan, chúng tôi đã rồi đời” (Ed 37,11).
Đáp lại nỗi thất vọng ấy, Đức Chúa đã ban cho Edekiel một thị kiến. Thiên Chúa đưa Edekiel đến trước một cánh đồng chỉ toàn xương khô ( đó là hình ảnh biểu tượng dân Israel đang lưu đày), ĐỨC CHÚA hỏi ông “… liệu các xương này có hồi sinh được không?”. Rồi Đức Chúa truyền lệnh cho Edekiel hãy tuyên sấm “ các xương khô kia ơi, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA. ĐỨC CHÚA phán thế này với các xương ấy : Đây Ta sắp cho Thần Khí nhập vào các ngươi và các ngươi sẽ được sống. Bấy giờ các ngươi sẽ được biết chính Ta là ĐỨC CHÚA” ( 37,4-6). Edekiel đã tuyên sấm và cả đám xương khô đã hồi sinh, trở thành một đạo quân đông vô kể ( 37, 7-10).
Sau thị kiến đó, Đức Chúa trả lời trực tiếp cho lời than thở của dân : Chúa hứa sẽ mở huyệt cho dân, đưa dân ra khỏi huyệt; cụ thể là cứu khỏi lưu đày, đưa dân về lại Đất Hứa. Và tuyệt vời hơn nữa là Chúa ban THẦN KHÍ CỦA CHÚA cho dân. Đó là THẦN KHÍ, Hơi Thở của Chúa đã làm Adam nên một sinh vật, nay được ban dồi dào để HỒI SINH Dân Chúa : Thiên Chúa quả thật là cội nguồn sự sống và sự sống lại.
Sang bài đọc Tin Mừng, việc ban lại sự sống được Đức Giêsu thực hiện cho một cá nhân, xác thân mục nát được hồi phục sự sống : Ladarô chết đã 4 ngày, đã an táng, bắt đầu thối rữa. Quyền lực tử thần đã vĩnh viễn khống chế Ladarô; nói theo kiểu Do Thái là ông đã bị nhốt vào Shéol, nơi dành cho kẻ chết cư ngụ và chỉ có Thiên Chúa mới có thể đem kẻ đã chết ra khỏi đó được.
Thế nhưng, Đức Giêsu đã giựt Ladarô khỏi tay tử thần, kéo ông ra khỏi Shéol, đưa về lại sự sống với tất cả sự toàn vẹn của con người Ladarô ( chứ không vá víu lộn xộn kiểu “hồn Trương Ba da hàng thịt”).
Nhưng đó chỉ mới là DẤU CHỈ, vì sau đó Ladarô cũng chết trở lại. Sứ điệp Tin Mừng là : Đức Giêsu Đấng thắng tử thần; Người là Thiên Chúa, là CỘI NGUỒN SỰ SỐNG và SỰ SỐNG LẠI giống như ĐỨC CHÚA. Ai tin vào Giêsu sẽ được sống đời đời, một sự sống vĩnh cửu. Cái chết chỉ là “ CỬA KHẨU” phải bước qua để tiến vào một cuộc đời mới hạnh phúc trọn vẹn và bền vững và hơn nữa còn được thông phần bản tính thần linh được làm Con Thiên Chúa.