Sư Huynh Phêrô Nguyễn Đình Long, FSC
– Is 40, 1-5. 9-11; Mc 1, 1-8
Chúng ta bước vào Chúa Nhật II Mùa Vọng.. Ơn cứu độ đã đến gần, Đấng Cứu Tinh sắp xuất hiện; Vậy hãy hoán cải, sám hối, dọn lòng đón niềm vui cứu độ. Những ý đó luôn là chủ đề của Mùa Vọng.
Đan chen vào các chủ đề trên, Chúa Nhật 2 Mùa Vọng năm B làm nổi bật lên dung mạo, vai trò của các nhân vật được Thiên Chúa chọn trao cho sứ mạng THÚC ĐẨY dân Chúa sống các tâm tình đợi trông, hoán cải chuẩn bị đón tin vui cứu độ đang tới.
Trong bài đọc 1, người được Chúa chọn, sai đi chính là vị ngôn sứ thời Lưu Đày mà ta quen gọi là Isaia đệ nhị; Còn trong Tin Mừng, vị Tiền Hô dọn đường cho Chúa chính là Gioan Tẩy Giả.
Bài đọc 1 là một lời khích lệ nhằm vực dậy đức tin, phục hồi lại niềm hy vọng của đám dân đã bị lưu đầy gần nửa thế kỷ. Dân Chúa thấy niềm ky vọng ngày càng xa mờ đi vì họ không nhìn ra được dấu chỉ nào giúp họ có chút hy vọng nào họ có thể được giải cứu khỏi ách Babylon. Thế nhưng rồi chính dòng lịch sử sẽ cho họ lời đáp: chỉ vào năm 538, vua Kyro của đế quốc Ba Tư đã xóa sổ đế quốc Babylon một cách êm thắm; sau đó vua này đã cho phép dân Do Thái hồi hương và còn giúp xây dựng lại Đền Thờ Giêrusalem.
Nhờ Chúa tuyển chọn, soi sáng, sai đi, các ngôn sứ đã đọc ra được ý nghĩa của các dấu chỉ thời đại, rồi được lệnh Chúa, họ đã loan báo ý định thần linh cho dân và mời họ chuẩn bị tinh thần, tâm hồn lẫn thể xác để đón nhận hồng ân cứu độ Chúa sắp gởi tới.
Trong cụ thể, trường hợp dân đang lưu đày được đề cập đến trong bài đọc 1. Thiên Chúa khởi sự việc giải cứu BẰNG MỘT LỆNH TRUYỀN cho ngôn sứ của Người: “Hãy an ủi, an ủi dân Ta”, hãy loan tin vui cho thành Giêrusalem “thời phục dịch của thành đã mãn, tội của thành đã đền xong”. Chúa như phấn khích, hối thúc ngôn sứ của Chúa mau mau công bố Tin Mừng “Hãy trèo lên núi cao, hãy cất tiếng cho mạnh” báo cho dân Chúa biết rằng Chúa đến rồi. Người đến mang theo ân thưởng (c.10): Việc lưu đày vốn là một án phạt, nhưng khi dân hối cải và Thiên Chúa đã thứ tha thì những lao nhọc, ê chề của thời nô dịch lại được Thiên Chúa nhớ hết và coi như là công nghiệp.
Kèm theo sứ điệp hy vọng hướng về tương lai “CHÚA SẮP ĐẾN”, là một sứ điệp cho hiện tại: HOÁN CẢI, chuẩn bị cho ngày Chúa đến: Bạt đồi, lấp lũng, san bằng, sửa đường cho ngay…Và điều quan trọng nhất là mở rộng lòng ra ĐÓN CHÚA ĐẾN.
Thế rồi cuộc hồi hương đã được thực hiện, Đền Thờ đã được xây cất lại; Vua Ba Tư đã qua đi, các đế quốc khác lại đến. Cuối cùng “Số sót lại” của dân Chúa mới nhận ra giữa cảnh đô hộ của Rôma rằng Chúa giải cứu ta trên bình diện khác: “cứu khỏi tội”(Mt 1,21) và Đấng Cứu Tinh chính là ĐỨC GIÊSU.
Trong bài đọc Tin Mừng, vị ngôn sứ được Thiên Chúa sai đến làm tiền hô, dọn đường cho Chúa Giêsu là Gioan Tẩy Giả. Sự xuất hiện và rao giảng của ông ứng nghiệm lời Is 40,3 được nói trong bài 1. Vậy điều đã loan báo xưa trong Cựu Ước, giờ đã thực sự ứng nghiệm nơi con người và sứ vụ của Gioan Tẩy Giả (1,2-4a). Ông là vị tiền hô đi trước dọn đường đúng như lời Kinh Thánh mà ông loan báo đến sau ông chính là Đấng Mêsia- Đó chính là ĐỨC GIÊSU.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu chưa công khai xuất hiện, nhưng qua vai trò của vị tiền hô Gioan. Chúng ta cũng nhận ra Người là Đấng cao trọng, Người sẽ là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần. (1,8)
Trong tâm tình của Chủ đề Mùa Vọng 2A, Lời Chúa mời gọi tín hữu hãy chuẩn bị tâm hồn đón Chúa bằng cách đảm nhận vai trò TIỀN HÔ (như Gioan) cho con người thời đại chúng ta; nghĩa là sống mùa vọng không phải là chuyện RIÊNG TƯ một mình tôi với Chúa mà tôi phải như Gioan, giúp đỡ cộng đoàn, cùng với cộng đoàn, với Giáo Hội, với nhân loại dọn lòng đón CHÚA CỦA TẤT CẢ NHÂN LOẠI CHÚNG TA.