Sư Huynh Phêrô Nguyễn Đình Long, FSC
– G 7,1-4.5-7; Mc 1,29-39
Hôm nay, Chúa Nhật 5B Mùa Thường Niên, Lời Chúa đề cập đến một vấn đề muôn thuở của kiếp nhân sinh, thân phận làm người: nỗi khổ đau, bất hạnh của con người. Các bất hạnh ấy thể hiện qua các đớn đau về vật chất cũng như tinh thần như bệnh tật, những bất công, oan ức mà kiếp người phải hứng chịu. Khốn thay, khổ đau và bất hạnh là điều con người không cách nào tránh khỏi. Vậy vấn đề là con người cần có thái độ, phản ứng nào trước những thực tế tiêu cực ấy?
Lời Chúa hôm nay cũng cho ta thấy một số phản ứng, thái độ của con người. Thái độ trước tiên là BẤT LỰC: sức người, tự mình không thể giải quyết được các vấn đề nêu trên; thái độ thường thấy là kêu trách than van như trường hợp ông Gióp trong bài đọc 1; Và nếu không có niềm tin tôn giáo, con người có thể oán hận đời, thù nghịch với người; Còn đối với những ai có niềm tin thì việc chạy đến cậy dựa, kêu cứu, phó thác cho thần linh là điều thường thấy như trong bài đọc Tin Mừng “Người ta đem mọi kẻ ốm đau và bị quỉ ám đến cho Đức Giêsu”(Mc 1,32); Và Tin Mừng cho thấy họ đã không thất vọng, Chúa Giêsu đã chữa lành cho họ. Tuy nhiên đó chỉ mới là những phép lạ chữa lành phần xác, giá trị nhất thời, để rồi sau đó họ cũng phải chết. Điều mà Tin Mừng hôm nay muốn gởi đến cho những kẻ tin đó là LỜI CHÚA: Lời Chúa là câu đáp rốt ráo cho vấn đề khổ đau bất hạnh. Chúa Giêsu được Thiên Chúa gởi đến để làm công việc chính yếu đó. Chính vì thế Người luôn cầu nguyện và RAO GIẢNG.
Bài đọc 1 nhấn mạnh đến thái độ của ông Gióp trước nỗi khổ đau về thân xác và tâm hồn mà ông đang phải gánh chịu. Chúng ta biết chuyện ông Gióp: Ông là người công chính, luôn sống đẹp lòng Chúa. Tuy nhiên, Thiên Chúa đã cho phép quỉ Satan thử thách ông: hủy diệt tất cả tài sản, con cái ông, thân xác ông lại bị ghẻ nhọt hành hạ… Tất cả nhằm cho Satan thấy Gióp thật sự là ngay chính cả khi trong cơn thử thách. Nhưng cái khổ phần xác ấy chẳng ăn thua gì với cái khổ trong tâm hồn là hệ quả của những tai ương phần xác: từ bạn bè thân hữu, ai nấy đều cho Gióp là kẻ tội lỗi nên mới bị Thiên Chúa giáng phạt một cách thê thảm như thế. Bệnh thể xác ngày đêm hành hạ ông, nỗi oan khiên làm ông tuyệt vọng vì không sao tự biện hộ cho mình được. Trong hoàn cảnh bi đát đó, bài đọc 1 hôm nay ghi lại hai phản ứng của ông:
1/ Thở than vì nỗi khổ: ông diễn tả nỗi khốn cùng qua 3 hình ảnh: + Đời người tại thế là THỜI KHỔ DỊCH. + Là chuỗi ngày vất vả lao lung của KẺ LÀM THUÊ. + Là THÂN NÔ LỆ bị vắt kiệt lực mà không được chút quyền lợi nào. Từ đó ông rơi vào tâm trạng bi quan, hoang mang, bất ổn: Chiều thì mong mau sáng, sáng đến lại mong tới hoàng hôn, cả ngày chìm trong mê sảng, thấy đời mau qua không tia hy vọng.
2/ Phó thác dâng tất cả lên Chúa cho dù không thấy hướng giải quyết nào: tình trạng trước mắt là vô vọng, ông vẫn cậy tin “XIN CHÚA NHỚ CHO”.
Tin Mừng thuật lại một ngày hoạt động của Chúa Giêsu nhằm cứu vớt dân làng Caphanaum khỏi những khổ đau về thể xác lẫn tâm hồn (Phép lạ cho thể xác; Lời rao giảng cho tâm hồn).
Mở đầu bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu vào nhà ông Simon và Anrê, lúc ấy bà mẹ vợ ông Simon đang sốt nằm liệt. Các môn đệ cầu xin cho bà và Chúa Giêsu đã chữa lành cho bà. XÁC LÀNH KÉO THEO HỒN MẠNH. Nhờ được cứu, từ chỗ là một người nằm liệt, vô dụng, còn là gánh nặng cho kẻ khác, bà đã trở nên NGƯỜI PHỤC VỤ CỘNG ĐOÀN THIÊN SAI gồm Chúa Giêsu và môn đệ. Việc chữa lành cho cá nhân ấy đã khai mào cho NIỀM TIN của cả thành: Dù trời sắp tối, “người ta vẫn đem mọi kẻ ốm đau và những ai bị quỉ ám đến cho Người.”
Đáng tiếc là về phía nhân loại, người ta chỉ dừng lại ở cái trước mắt: CHỮA LÀNH VẬT CHẤT. Đối với Chúa Giêsu, “phép lạ” không phải là điều Người chọn để chọn để làm câu đáp cho nỗi khổ đau bất hạnh của con người. Điều Người muốn là đừng để tâm hồn con người bị khống chế, điều kiện hóa bởi khổ đau, bất hạnh. Trái lại, phải biết tận dụng chúng khi phải đối đầu với khổ đau bất hạnh, biến chúng thành phương thế nhận ra thánh ý Chúa. Điều Chúa Giêsu muốn mang đến là LỜI CHÚA: “Thầy còn rao giảng ở đó nữa vì Thầy ra đi cốt để làm việc đó. Vậy Lời Chúa mới là lời giải đáp cho nhân loại trước những khổ đau bất hạnh của kiếp người. Hãy đến với Chúa Giêsu với tất cả niềm cậy tin phó thác, thân thưa mọi sự lên Người, để Lời Người trở thành lời đáp, tiếng nói chung cuộc cho mọi sự trong cuộc đời chúng ta.